Mẹ Tôi - Phát Đạt

𝘔ì𝘯𝘩 𝘷𝘪ế𝘵 𝘯𝘩ạ𝘤 𝘵𝘳𝘶𝘺ệ𝘯 𝘯à𝘺 𝘥ự𝘢 𝘵𝘳ê𝘯 𝘮ộ𝘵 𝘤𝘩𝘶𝘺ệ𝘯 𝘯𝘨ụ 𝘯𝘨ô𝘯 𝘵ì𝘯𝘩 𝘤ờ đọ𝘤 đượ𝘤 𝘵𝘳ê𝘯 𝘮ạ𝘯𝘨. 𝘊𝘩𝘶𝘺ệ𝘯 𝘬ể 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ 𝘥ạ𝘺 𝘥ỗ 𝘷à 𝘥ẫ𝘯 𝘥ắ𝘵 đứ𝘢 𝘤𝘰𝘯 𝘵ừ 𝘯𝘩ữ𝘯𝘨 𝘯𝘨à𝘺 đầ𝘶 𝘤ủ𝘢 𝘤𝘶ộ𝘤 đờ𝘪, 𝘥ố𝘤 𝘩ế𝘵 𝘵ì𝘯𝘩 𝘺ê𝘶 𝘷à 𝘴ự 𝘩𝘪 𝘴𝘪𝘯𝘩 để đả𝘮 𝘣ả𝘰 𝘤𝘰𝘯 𝘮ì𝘯𝘩 𝘤ó 𝘮ộ𝘵 𝘤𝘶ộ𝘤 𝘴ố𝘯𝘨 𝘵ố𝘵 đẹ𝘱. 𝘕𝘩ư𝘯𝘨 đá𝘯𝘨 𝘵𝘪ế𝘤, đứ𝘢 𝘤𝘰𝘯 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘵𝘩ể 𝘯𝘩ậ𝘯 𝘳𝘢 𝘨𝘪á 𝘵𝘳ị 𝘤ủ𝘢 𝘵ì𝘯𝘩 𝘺ê𝘶 𝘷à 𝘴ự 𝘲𝘶𝘢𝘯 𝘵â𝘮 𝘮à 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ 𝘥à𝘯𝘩 𝘤𝘩𝘰 𝘮ì𝘯𝘩. 𝘛𝘩𝘢𝘺 𝘷ì 𝘣𝘪ế𝘵 ơ𝘯 𝘷à đá𝘱 𝘭ạ𝘪 𝘵ì𝘯𝘩 𝘤ả𝘮 đó, đứ𝘢 𝘤𝘰𝘯 𝘣ấ𝘵 𝘩𝘪ế𝘶 𝘷à 𝘷ô 𝘵ì𝘯𝘩 đã 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘲𝘶𝘢𝘯 𝘵â𝘮 đế𝘯 𝘯𝘩ữ𝘯𝘨 𝘨ì 𝘮à 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ đã 𝘩𝘺 𝘴𝘪𝘯𝘩…

𝗡𝗵ạ𝗰 𝘁𝗿𝘂𝘆ệ𝗻 𝗠Ẹ 𝗧Ô𝗜

𝘕𝘩ạ𝘤 𝘷à 𝘭ờ𝘪 : NGÔ CÀN CHIẾU
𝘊𝘢 𝘴ĩ : PHÁT ĐẠT
𝘔𝘪𝘯𝘩 𝘩ọ𝘢 : PHƯƠNG LINH

Nhạc bản

Ngày xưa khi còn thơ tôi vẫn hay giận hờn
Thường khi Mẹ bên tôi, dìu dắt tôi ngoài đường
Và khi Mẹ đón đưa, chờ tôi trước cổng trường
Tôi vờ như không thấy
Luôn vui đùa mê mải
Mẹ âm thầm không nói
Tránh xa dưới lùm cây

Bạn học trêu ghẹo tôi có Mẹ không bình thường
Chỉ một con mắt thôi, sao lo lắng cho gia đình?
Lời trêu thấu tận tim, suốt một thuở học đường
Ngày xưa tôi mong ước
Trên đời Mẹ không có
Thì tôi đâu xấu hổ
Với người mẹ chột mù

𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?
𝘛ô𝘪 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘯𝘩ư 𝘣ạ𝘯 𝘣è
𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?
𝘛ô𝘪 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘤ó 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ
𝘔ộ𝘵 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ 𝘣ì𝘯𝘩 𝘵𝘩ườ𝘯𝘨 𝘯𝘩ư 𝘣𝘢𝘰 𝘬ẻ
𝘔ộ𝘵 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘭à𝘮 𝘵ô𝘪 𝘵𝘳á𝘯𝘩 𝘯é
𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷𝘪 𝘴𝘢𝘰?

Mẹ tôi nghề nấu ăn để nuôi con học hành
Mẹ không màng khó khăn gánh hết bao nhọc nhằn
Nhưng mỗi khi gần bên, tôi vẫn luôn ngại ngần
Tôi thường hay trốn lánh,\ Tìm về nơi góc vắng
Một mình thầm ao ước
Xin người mẹ vẹn nguyên

Rồi khi tôi lớn khôn, đã xong chuyện học hành
Nhờ công lao của Mẹ, nên có được mảnh bằng
Ngày đám cưới của tôi, không bóng đấng sinh thành
Vì tôi đã nói dối
Lời cùng người hôn phối
Tôi đứa trẻ mồ côi
Mất mẹ cha lâu rồi

𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?
𝘛ô𝘪 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘯𝘩ư 𝘣ạ𝘯 𝘣è
𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?
𝘛ô𝘪 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘤ó 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ
𝘔ộ𝘵 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ 𝘣ì𝘯𝘩 𝘵𝘩ườ𝘯𝘨 𝘯𝘩ư 𝘣𝘢𝘰 𝘬ẻ
𝘔ộ𝘵 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ẹ 𝘬𝘩ô𝘯𝘨 𝘭à𝘮 𝘵ô𝘪 𝘵𝘳á𝘯𝘩 𝘯é
𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷𝘪 𝘴𝘢𝘰?

Vài năm sau mẹ tôi đến thăm trước cửa nhà
Các con tôi ghẹo trêu người đàn bà mù lòa
Tôi đuổi xua mẹ tôi, như kẻ xa người lạ
Mẹ tôi buồn lặng lẽ
Trao một lời xin lỗi
Rồi quay bước ra đi
Nói rằng lầm địa chỉ

Một hôm tôi về thăm nơi chốn xưa thôn làng
Được tin qua người quen, mẹ tôi đã từ trần
Mẹ gửi lại cho tôi bức tâm thư tuyệt mệnh
Ngày thơ tôi tai biến
Mẹ cho tôi con mắt
Để tôi còn được thấy
Một thế giới trong lành

𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?
𝘛ô𝘪 𝘯𝘩ư 𝘯𝘨ườ𝘪 𝘮ù 𝘭ò𝘢
𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?
𝘎𝘪ờ đã 𝘲𝘶á 𝘮𝘶ộ𝘯 𝘳ồ𝘪
𝘔ẹ 𝘣â𝘺 𝘨𝘪ờ đã 𝘷ề 𝘯ơ𝘪 𝘹𝘢 𝘭ắ𝘤
𝘕𝘨ồ𝘪 𝘨ụ𝘤 đầ𝘶, 𝘯𝘨𝘩ẹ𝘯 𝘯𝘨à𝘰 𝘵ô𝘪 𝘬𝘩ó𝘤 𝘯𝘨ấ𝘵
𝘝ì 𝘴𝘢𝘰, 𝘷ì 𝘴𝘢𝘰?

Vì sao, vì sao?
Tôi như người mù lòa
Vì sao, vì sao?
Giờ đã quá muộn rồi
Mẹ bây giờ đã về nơi xa lắc
Ngồi gục đầu, nghẹn ngào tôi khóc ngất
Mẹ ơi, mẹ ơi

20-10-2018