Tôi Cùng Trời Lang Thang - Quốc Duy

Bài thơ “TÔI CÙNG TRỜI LANG THANG” của thi sĩ Nguyễn Xuân Hùng mô tả lại dòng thời gian và những cảm xúc đau thương, ngần ngại khi nhìn lại quá khứ. Tác giả ghi lại những chi tiết như môi hồng, má đỏ làm nổi bật những kí ức hạnh phúc và kết thúc với hình ảnh bóng người cô đơn trong ngôi thánh đường Ngôn từ nhẹ nhàng, ý nghĩa và lãng mạn, tạo nên một thi phẩm đầy cảm xúc, chia sẻ những cảm nhận sâu sắc về thời gian và tình yêu. Xin mời các bạn nghe bài hát mình phổ thơ qua giọng hát rất cảm xúc của Quốc Duy.

TÔI CÙNG TRỜI LANG THANG

Thơ : NGUYỄN XUÂN HÙNG
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : QUỐC DUY

Nhạc bản

Ngày tháng cũ như dòng sông đưa người
về chốn hư hao
Tôi cũng cũ trong khung kỷ niệm buồn
Và em cũng vậy thôi
Ngoài kia con nước bốc thành mây trên cao
Ngàn hạt bong bóng kết thành mưa rơi mau
Trên kỷ niệm đầy dấu vết yêu thương

Ngày rất cũ như ngàn nỗi âm thầm
khuôn mặt thời gian
Trong giấc nhớ, nhìn nhau ta ngại ngần
một chút gì hoang mang
Niềm đau còn dâng cao ngất chưa qua
Chuyện xưa như còn lắm nỗi phong ba
Ta xin đời, ta xin người hai chữ thứ tha!

Ngày tháng đó có em môi hồng má đỏ
Ta bên nhau, chia sẻ tiếng hát vần thơ
Trao cho nhau bao niềm hạnh phúc đơn sơ
Trong mùa về ngập đầy nỗi ước niềm mơ

Ngày tháng ấy với bao niềm nhung nhớ
giờ đã vụt xa
Hạnh phúc ấy và nỗi đau thương này
xin được giữ riêng ta
Mình ta trong ngôi thánh đường im hơi
Lặng thinh quỳ sám hối chuyện chưa qua
Gửi trọn tâm tư vào câu thánh ca

o O o