Trở Mình Đêm Góa Phụ - Thanh Duyên
TRỞ MÌNH ĐÊM GÓA PHỤ
Thơ : TRẦN KIÊU BẠC
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : THANH DUYÊN
Không dưng em trở thành góa phụ
Treo trên mắt đỏ ngàn nhánh sầu
Từng đêm mang cô đơn ra biển
Em độc hành như cánh mỏi hải âu
Trăm năm không bóng người trở lại
Đời như đã kết án chung thân
Đường xa còn mãi nổi trôi
Mình em một bóng đơn côi
Gương xưa giờ vắng bóng người
Giờ đây đêm đêm thức trắng
Quạnh hiu về theo năm tháng
Chỉ thấy gió lay một mình
Đôi bóng ngỡ như còn in
Trên tường vách cũ lặng thinh
Giờ còn một bóng chênh vênh
Quanh đây hiu hắt màu khói mờ
Hương bay không níu được bước người
Vầng trăng như vơi đi phân nửa
Phần còn lại thương tiếc, khóc lẻ loi
Riêng ai chờ mong đêm góa phụ
Người đi xa mãi chẳng về đâu
Mình em lạnh lẽo canh thâu
Buồn giăng mây xám đêm sâu
Sầu thương dài đến bạc đầu
28-02-2011