Ai về nơi cố đô xưa
Đất thần kinh thương mấy cho vừa
Trong chiều nghe tiếng đong đưa
Khúc Nam Ai ngàn tình chan chứa
Kia hàng cây đứng chơ vơ
Phu Văn Lâu âm thầm bóng đổ
Nghinh Lương Đình đón gió chiều qua
Hò ơi
Khi đêm về nghe lời em hát
Khúc mười thương âu yếm ngọt ngào
Trên sông Hương nước chảy dạt dào
Ru lòng người bao câu vấn vương
Hò ơi
Nơi xa xa thấp thoáng ai chào
Trên cầu Tràng sáu vài mười hai nhịp
Đưa người về miền thương nhớ thương
Ai về xứ Huế đẹp xinh
Chốn yêu thương, cổ tích quê mình
Bên Thành Nội thoáng chông chênh
Nghe trong tim ngàn yêu thương đến
Ai về đón gió Nam Giao
Nghe thông xanh hát câu chào đón
Cho hồn người bao nỗi xôn xao
Anh chờ em lòng nghe nôn nao
Anh chờ em ngàn muôn xôn xao
Chờ em
Từ một kiếp nào
Biển lớn sông dài
Sóng gió ba đào
Điên đảo thuyền anh
Chờ em sầu lên chơi vơi
Chìm trong bão tố muôn lời nhớ thương
Anh chờ em bên trời mù sương
Anh chờ em ngậm ngùi một phương
Chờ em trong giấc miên trường
Buốt giá canh buồn
Hiu hắt tâm hồn
Theo giấc mộng vương
Chờ em mịt mờ màn đêm
Lòng nghe nhức nhối bao niềm vấn vương
Anh chờ em con tim sục sôi
Anh chờ em tình dâng muôn nỗi
Khúc đam mê miên man trăm lời
Tiếng yêu xưa như than như hờn
Theo mùa về khơi lạnh giấc đơn
Còn chờ em buốt giá tâm hồn
Anh chờ em ngàn muôn thương đau
Anh chờ em mịt mờ mưa ngâu
Chờ em nắng cháy trên đầu
Tuyết trắng như sầu
Tóc đã phai màu
Tháng ngày qua mau
Chờ em chìm vào thời gian
Lòng bao khắc khoải, ngàn năm vẫn chờ
Anh chờ em lòng nghe nôn nao
Anh chờ em ngàn muôn xôn xao
Chờ em
Từ một kiếp nào
Biển lớn sông dài
Sóng gió ba đào
Điên đảo thuyền anh
Chờ em sầu lên chơi vơi
Chìm trong bão tố muôn lời nhớ thương
Anh chờ em bên trời mù sương
Anh chờ em ngậm ngùi một phương
Chờ em trong giấc miên trường
Buốt giá canh buồn
Hiu hắt tâm hồn
Theo giấc mộng vương
Chờ em mịt mờ màn đêm
Lòng nghe nhức nhối bao niềm vấn vương
Anh chờ em con tim sục sôi
Anh chờ em tình dâng muôn nỗi
Khúc đam mê miên man trăm lời
Tiếng yêu xưa như than như hờn
Theo mùa về khơi lạnh giấc đơn
Còn chờ em buốt giá tâm hồn
Anh chờ em ngàn muôn thương đau
Anh chờ em mịt mờ mưa ngâu
Chờ em nắng cháy trên đầu
Tuyết trắng như sầu
Tóc đã phai màu
Tháng ngày qua mau
Chờ em chìm vào thời gian
Lòng bao khắc khoải, ngàn năm vẫn chờ
Mùa xuân đang về nơi đây
trên nhành hoa mai vàng tươi
Ngoài kia đàn chim tung bay
theo vầng mây xa lững lơ
Và tình xuân tràn dâng khắp nơi
Giọt hồng say lã lướt bên người
Gửi đến nhân gian tình khúc muôn đời
Ấm áp bên song một ánh xuân ngời
Tình đã đến với gió mát mùa xuân đang về
Tình đã đến xóa hết những buồn thương não nề
Xuân thênh thang bên trời ngất ngây
Xuân mênh mang bao lời đắm say
Tình đã đến với nắng ấm về theo mây ngàn
Tình đã đến với khúc hát mùa xuân rộn ràng
Xuân xinh tươi bao trùm thế gian
Xuân bao la muôn niềm chứa chan
Tình nồng thắm với nồng nàn ánh mắt mùa xuân
Mùa xuân bên trời rực rỡ
Cho người say câu tình thơ
Hồn xuân theo từng nhịp thở
Ru người miên man giấc mơ
Ngập trần gian ngàn muôn ánh dương
Vườn hồng vui một khúc nghê thường
Đắm đuối bên hoa chàng bướm dịu dàng
Thắm thiết trao nhau ngàn tiếng ân tình
Mùa xuân đang về nơi đây
trên nhành hoa mai vàng tươi
Ngoài kia đàn chim tung bay
theo vầng mây xa lững lơ
Và tình xuân tràn dâng khắp nơi
Giọt hồng say lã lướt bên người
Gửi đến nhân gian tình khúc muôn đời
Ấm áp bên song một ánh xuân ngời
Tình đã đến với gió mát mùa xuân đang về
Tình đã đến xóa hết những buồn thương não nề
Xuân thênh thang bên trời ngất ngây
Xuân mênh mang bao lời đắm say
Tình đã đến với nắng ấm về theo mây ngàn
Tình đã đến với khúc hát mùa xuân rộn ràng
Xuân xinh tươi bao trùm thế gian
Xuân bao la muôn niềm chứa chan
Tình nồng thắm với nồng nàn ánh mắt mùa xuân
Mùa xuân bên trời rực rỡ
Cho người say câu tình thơ
Hồn xuân theo từng nhịp thở
Ru người miên man giấc mơ
Ngập trần gian ngàn muôn ánh dương
Vườn hồng vui một khúc nghê thường
Đắm đuối bên hoa chàng bướm dịu dàng
Thắm thiết trao nhau ngàn tiếng ân tình
Ngày đang lên và anh nhớ em
Nỗi nhớ thật thà, nỗi nhớ không tên
Cứ mãi thì thầm nhắc nhở không quên
Nhớ làn mi ngoan, nhớ bờ môi êm
Để lòng anh muôn ngàn nỗi chông chênh
Và anh nhớ em
Trong cô đơn nghe con tim
Nhói đau từng hồi
Cơn tương tư trong điên mê
Giấc yêu rã rời
Anh nhớ em
Và anh nhớ em xót xa
Bao yêu thương như dâng cao
Theo tiếng thơ mặn mà
Bao mê say như vươn lên
Theo nỗi yêu đậm đà
Anh nhớ em, anh nhớ em
Ngày đang trôi và anh nhớ em
Nỗi nhớ ngập tràn ký ức mông mênh
Nhắc nhở ngàn lời quấn quít trong tim
Nhớ bờ môi say, nhớ nụ hôn êm
Tiếng hát vọng về ngàn nhung nhớ thêm
Ngày đang lên và anh nhớ em
Nỗi nhớ thật thà, nỗi nhớ không tên
Cứ mãi thì thầm nhắc nhở không quên
Nhớ làn mi ngoan, nhớ bờ môi êm
Để lòng anh muôn ngàn nỗi chông chênh
Và anh nhớ em
Trong cô đơn nghe con tim
Nhói đau từng hồi
Cơn tương tư trong điên mê
Giấc yêu rã rời
Anh nhớ em
Và anh nhớ em xót xa
Bao yêu thương như dâng cao
Theo tiếng thơ mặn mà
Bao mê say như vươn lên
Theo nỗi yêu đậm đà
Anh nhớ em, anh nhớ em
Ngày đang trôi và anh nhớ em
Nỗi nhớ ngập tràn ký ức mông mênh
Nhắc nhở ngàn lời quấn quít trong tim
Nhớ bờ môi say, nhớ nụ hôn êm
Tiếng hát vọng về ngàn nhung nhớ thêm
Anh trao em cành hồng
Cùng muôn yêu thương thiết tha
Ru em lời tình nồng
Trong nụ hôn rất đậm đà
Giọt hồng về ngang bên song
Dịu dàng sưởi ấm tim ta
Trong mùa xuân mãi chưa qua
Ngàn muôn tia nắng chan hòa
Chia nhau bao nỗi mặn mà
Trao cho nhau câu cười rộn rã
Quên đi niềm khắc khoải đã xa
Trao cho nhau niềm yêu chan chứa
Cho ngọt ngào quấn quýt tim ta
Trao cho nhau
Bao lời thắm thiết đam mê ngút ngàn
Cho yêu thương
Như nụ hoa thắm mãi không phai tàn
Cho tình ta mãi nồng nàn
Anh trao em tình này
Thì thầm muôn câu đắm say
Ru nhau lời ngọt ngào
Trong ngày vui đến hôm nay
Cuộc đời dù muôn hoang mang
Còn bao nhiêu nỗi đổi thay
Xin cùng chia giấc mơ dài
Nuôi tình vĩnh viễn không phai
Trao nhau tiếng yêu miệt mài
Đi thôi em,
Một giọt sương mai
Ánh dương ló rạng, hình hài sương tan
Đi thôi em,
Gió núi mây ngàn,
Tụ duyên, mây sẽ ngập tràn mưa sa
Đi thôi,
Vạt nắng hiên nhà
Hong chưa khô áo lụa đà, đêm sang
Ngỡ ngàng chi,
Một nụ hoàng lan,
Nhụy chưa tỏa ngát, cánh toan rụng rời!
Nụ cười thiếu nữ trên môi
Nét son phai nhạt, xuân đời qua nhanh
Ngắn ngủi lắm,
Một kiếp chúng sanh
Thả trôi ngày tháng loanh quanh muộn màng
Đi thôi em, hãy rũ bụi vàng
Bè lau đã bện, non ngàn dặm trông
Đi thôi em,
Đường đã xuôi dòng
Ba La Bát Nhã,
Chẳng trong, chẳng ngoài.
Tâm khai chót đỉnh đi hoài
Gặp trong hương gió một đài liên hoa
Trên triền ngũ uẩn đâu xa
Là vô lượng kiếp, ngôi nhà Phật xưa
Trong công viên Sceaux, những ngày rực rỡ,
Có những người bạn đưa bước chân vui
Dưới bóng cây xanh, đường đi rộng mở
Niềm vui tràn dâng trong trái tim người …
1.
À neuf heures du matin, au sein du parc de Sceaux,
un groupe de marcheurs s’éveille tout en douceur,
Liés par l’amitié, leurs pas deviennent égaux.
Dans cette lumière naissante, ils cheminent calmement
sous le ciel éclatant, leur balade commence.
Les ombres se dissipent, les liens se renforcent,
Leur amitié grandit, comme le soleil levant.
Dans ce parc enchanteur où la vie commence
Et leurs éclats de rire résonnent joyeusement.
La nature s’éveille tout près à leurs côtés,
Les arbres s’émerveillent des premières lueurs.
Les rayons lumineux caressent doucement leur peau,
Liés dans l’harmonie, ils se sentent unis
comme des frères et sœurs en quête de bonheur.
2.
Et dans le parc de Sceaux, une journée rayonnante,
un groupe de marcheurs avance joyeusement.
Sous le couvert des arbres, leur route se présente
Très liés d’affection, ensembles ils se rassemblent,
En leur for intérieur, la joie bat amplement
Au milieu des allées, ils confient les secrets,
leurs voix se superposent, échos de confidences.
Dans l’harmonie de l’instant, ils se retrouvent connectés,
Tissant des souvenirs, telle une jolie danse.
Que perdure ce lien, jusqu’à l’éternité,
dans le cœur des marcheurs, à tout jamais gravé.
D’une amitié sincère, sans le moindre nuage.
Au sein du parc de Sceaux, l’amitié est joyeuse
Un trésor très précieux dans le fond de leur cœur.
Coda:
Voili voilou voilà
Une petite histoire
d’un groupe de marcheurs
au Parc De Sceaux
Nghe tiếng chuông ngân trong chiều tàn
Như tiếng than của bao oan hồn nơi cõi hết
Trong khói lam về theo mây ngàn
Tang tóc kia phủ trên mộ phần người đã chết
Mưa gió như còn đang ngỡ ngàng
Thương xót ai về chốn suối vàng, vùng miên viễn
Xin chắp tay ngàn câu nguyện cầu
Đưa tiễn linh về nơi vĩnh hằng
Nơi đã qua ngàn buồn đau
Mịt mờ căm căm trong cơn bão tố thét gào
Vật vờ anh linh bay xa về nơi ngút ngàn
Xin đứng đây lặng thinh gục đầu
Thương nhớ ai về nơi xa vời
Trong đáy tim và trong tâm hồn
Luôn khắc ghi tình yêu nhân loại
Xin nghỉ ngơi bên kia cõi đời
Ký ức xưa còn luôn in hằn
miền tâm tư
Rồi ta sẽ về bên kia vũng tối
Bỏ hết sau lưng bao nhiêu khóc cười
Cùng những mê say thiết tha vời vợi
Hay những sầu thương đớn đau chưa rời
Rồi ta sẽ về tàn cơn hấp hối
Về cõi bên kia nẻo cuối cuộc đời
Còn mong gì đây trong cuộc đời hôm nay
Sẽ chẳng còn chi nằm lại trong tầm tay
Bao nhiêu cuồng si rồi cũng sẽ phôi phai
Theo nhịp sống lăn quay
Rồi ta sẽ về bên kia cõi ấy
Bỏ hết sau lưng công danh bạc tiền
Cùng những bon chen, ganh đua, tỵ hiềm
Hay những ghen tuông xót xa muộn phiền
Rồi ta sẽ về vùng xa miên viễn
Cõi vắng bên kia riêng ta một miền
Anh đi mình em ở lại
Chiều lạnh lùng sóng biển ầm vang
Run run nhìn thuyền anh xa bến
Lòng nghẹn ngào khóc tiễn anh đi
Xa xa từng con dã tràng
Ngồi ngậm ngùi xe cát biển đông
Em ngậm ngùi xe từng sợi tóc
Bao nhiêu sợi cho vừa nhớ thương
Anh đi, anh đi rồi
Thuyền anh mang theo hạnh phúc em
Anh đi, anh đi rồi
Xin đừng quên em ngồi hiu quạnh
Anh ơi, gọi gió qua hồn
Gọi mưa lên mắt, gọi lòng hoang vu
Đêm đen dài theo tiếng thở
Chân ngập ngừng biết bước về đâu
Ôi đêm dài sao chưa qua hết
Ngồi một mình đưa võng ru con
Em đi để lại xuân tình
Trên nhành lộc nõn lung linh
Vì vô duyên nên không nợ
Lỡ rồi lời hứa ba sinh
Em đi để lại hạ vắng
Ngậm ngùi đò nhỏ sang ngang
Mùa sau người về có nhớ
Trời xanh mây trắng ngỡ ngàng.
Em đi để lại mình anh
Trong bao nỗi niềm loanh quanh
Ngọn sầu mọc lên trăm nhánh
Nhánh thương nhánh nhớ nhánh hờn
Em đi cho giọt mưa buồn
Khóc thương giấc xưa xa vời
Ngày dài trôi qua lặng lẽ
Ngậm ngùi ngóng chốn xa xôi
Em đi để lại thu buồn
Mịt mờ đỏ lá phương anh
Niềm riêng sắt se nỗi lạnh
Câu thơ thất chữ lạc vần.
Em đi để lại đông trắng
Cung đàn năm cũ dở dang
Bầy thiên di còn xoãi cánh
Tìm đâu một chốn an bình
Bông hồng này con xin tặng Mẹ
Hai tay cao, kính dâng cho Người
Suốt một đời bôn ba tận tụy
Luôn bên con mãi không hề thôi
Bông hồng này con xin tặng Mẹ
Bao gian lao không chút thở than
Quên xuân xanh, chăm sóc đàn con
Khó khăn không màng
Ngàn vạn đóa hồng xin dâng tặng Mẹ
Thay cho muôn lời tha thiết cảm ơn
Công lao sinh thành, nuôi nấng yêu thương
Bao nhiêu cho vừa tình thương của Mẹ
Con xin trọn đời khắc cốt ghi tâm
Bông hồng này con xin tặng Mẹ
Hai tay dâng, kính trao cho người
Dẫu cuộc đời phong ba ngập trời
Luôn bên con chở che chẳng thôi
Bông hồng này con xin tặng Mẹ
Bao ngọt ngào sẽ mãi không quên
Cho tình Mẹ ấm áp trong tim
Nở muôn đóa hồng
Em muốn viết bài thơ muôn cảm xúc
Kể anh nghe về chuyện những cơn mưa
Mỗi vòng lăn trên đường chiều đang tới
Như vẽ tròn thêm nỗi nhớ trong em
Mưa rơi ướt tóc mông lung
Mưa rơi thấm vai lạnh lùng
Cớ sao tìm hoài không ra ý
Cớ sao ghi mãi chẳng nên vần?
Đường về buồn theo mưa rơi
Ngậm ngùi mây giăng cuối trời
Lòng còn ngàn muôn nỗi sầu
Thì làm sao em có thể
Đi trong bước ngoặt cuối chiều
Em muốn viết bài thơ muôn say đắm
Kể anh nghe về con nắng chiều rơi
Trên đường dài em đưa tay bắt nắng
Làm màu son tô hồng lên khóe môi
Nắng đã không còn thấy rơi
Nắng trốn cho chiều hoang tàn
Buồn
Theo cơn mộng mị quấn quít đêm sâu
Trong cơn sầu này héo hắt canh thâu
Buồn
Trong bao phiền muộn chất chứa nỗi đau
Giữa muôn bão bùng tìm nơi nương náu
Buồn
Đường dài miên man biết đi về đâu
Buồn
Như người khách ngồi đêm dài quán vắng
Bên ly rượu cạn chưa vơi men đắng
Như buổi chiều về đường xa tắt nắng
Trong giấc ngủ vùi lặng lẽ âm thầm
Buồn
Trong đêm chập chùng không lối quay về
Bao nhiêu sầu muộn nhức nhối lê thê
Buồn
Nơi đây một mình trong cõi điên mê
Dâng lên đỉnh trời sầu đau nhân thế
Buồn
Còn mãi trong ta ngàn nỗi ê chề
Buông tay em
Hãy buông tay em ra thôi
Hơi ấm đã xa rồi
Buông tay thôi
Con tim em nhừ mỏi
Cằn khô dưới chân đời
Buông tay nhau
Hãy buông tay nhau ra mau
Xa rồi nơi nương náu
Tình còn nguyên vẹn đâu
Mơ chi thuyền cập bến
Trang thơ xưa đã úa nhàu
Buông tay nhau
Hãy buông tay nhau ra đi
Buông tay nhau
Dù buông tay là chia ly
Dẫu biết sẽ buồn nhớ đêm ngày
Sẽ mãi ôm trọn nỗi u hoài
Tình làm sao nguôi ngoai?
Buông tay em
Hãy buông tay em ra nhanh
Bàn tay em giá lạnh
Buông tay nhanh
Qua rồi mùa xuân cũ
Trong ký ức võ vàng
Buông tay nhau
Hãy buông tay nhau ra nhanh
Một lần và mãi mãi
Cho chuyện xưa mong manh
Bao ngọn buồn trăm nhánh
Bay theo chiếc lá xa cành
Buông tay em
Hãy buông tay em ra thôi
Hơi ấm đã xa rồi
Buông tay thôi
Con tim em nhừ mỏi
Cằn khô dưới chân đời
Buông tay nhau
Hãy buông tay nhau ra mau
Xa rồi nơi nương náu
Tình còn nguyên vẹn đâu
Mơ chi thuyền cập bến
Trang thơ xưa đã úa nhàu
Buông tay nhau
Hãy buông tay nhau ra đi
Buông tay nhau
Dù buông tay là chia ly
Dẫu biết sẽ buồn nhớ đêm ngày
Sẽ mãi ôm trọn nỗi u hoài
Tình làm sao nguôi ngoai?
Buông tay em
Hãy buông tay em ra nhanh
Bàn tay em giá lạnh
Buông tay nhanh
Qua rồi mùa xuân cũ
Trong ký ức võ vàng
Buông tay nhau
Hãy buông tay nhau ra nhanh
Một lần và mãi mãi
Cho chuyện xưa mong manh
Bao ngọn buồn trăm nhánh
Bay theo chiếc lá xa cành
Chiều vắng một mình nhìn người đi qua
Đường phố lặng thầm dưới nắng chan hòa
Hàng me xanh im lìm nghiêng bóng
Ngồi đây ta không chờ trông ngóng
Lòng chẳng u sầu hay ước vọng
Chợt thấy tâm hồn như lắng đọng
Hạnh phúc đang về theo phố đông
Cà phê một mình
Ta ngồi cà phê một mình
Nhìn đời trôi lạ lẫm
Bao cuộc thăng trầm
Chưa mòn hao tháng năm
Cà phê một mình
Ta ngồi cà phê một mình
Trong niềm vui rất lạ
Theo ánh mắt nụ cười
Từng bước chân người qua
Chiều vắng một mình bên ly cà phê
Ngọn gió bàng hoàng thoáng bay bên trời
Người khoan thai dập dìu trên lối
Bên mùa xuân dịu dàng đang tới
Điệp khúc êm đềm trong giấc đời
Về đến như ngàn muôn tiếng mời
Hạnh phúc đang chào đón xuân tươi
Từ Nguyễn đã nói lên những suy nghĩ riêng của mình qua bài thơ CẢM ƠN CUỘC ĐỜI. Dù khổ nhọc nhưng cuộc đời cũng cho ta những niềm vui. Và cho dù niềm vui không to lớn thì tác giả vẫn cảm ơn cuộc đời vì những phút giây được tận hưởng. Mình đã phổ nhạc bài thơ của Từ Nguyễn bằng một điệu thúc nhẹ nhàng, gợi lên niềm lạc quan trong cuộc sống.
Đôi khi ta cần cảm ơn cuộc đời
Dù bao cay đắng vẫn chưa vơi
Cơn mưa có khi như thác nguồn
Âm thầm mà nhức nhối tim côi
Đôi khi ta cần cảm ơn cuộc sống
Vẫn mãi nhọc nhằn dắt đời trôi
Dù ngàn giông tố xoay đất trời
Dù nỗi buồn nhiều hơn niềm vui\
Xin cảm ơn cuộc đời
Tôi xin cảm ơn những tinh khôi
Những ban mai rạng ngời
Cho tôi ngập tràn những niềm vui
Đường chiều hôm êm ả
Đi bên hai hàng cây xanh lá
Trong mùa xuân đang tới
Đôi khi ta cần cảm ơn cuộc đời
Dù bao gian khó vẫn quanh ta
Như con nước dâng thật hiền hòa
Chầm chậm trôi về biển bao la
Đôi khi ta cần cảm ơn cuộc sống
Nuôi ta trong lặng lẽ bao dung
Cho ta niềm an yên rất thật
Thiết tha lời cảm ơn cuộc đời
Xin cảm ơn đời
Cho tôi một tia nắng tươi
Ấm áp khung trời
Mênh mông ngày đến muôn nơi
Giọt hồng nhẹ rơi
Ru hồn bao câu êm ái
Như tiếng chào vui
Về theo nhịp sống nồng say
Xin cảm ơn đời
Một lần đưa em đến đây
Nhẹ nhàng như ánh nắng mai
Nồng nàn hương thơm cỏ cây
Xin cảm ơn người
Dịu dàng câu thơ rất mới
Cho tôi còn thấy đời vui
Nơi tình yêu đã lên ngôi
Mạch sống chơi vơi
Xin cảm ơn người
Đang về trong nắng hây hây
Bên tiếng reo cười
Nghe lòng bao nỗi ngất ngây
Nhẹ nhàng ngày rơi
Con tim dường như rực cháy
Theo tiếng đời vui
Ru êm một giấc tình say
Cảm ơn em đã đến với anh
Trên đường chiều bóng ngã trời xanh
Lối đi mòn chung bước quẫn quanh
Tình thật đầy trong chiều mong manh
Cảm ơn em đã đến với nhau
Về nơi đây quên hết thương đau
Kết muôn lời thơ đến mai sau
Cùng trao nhau câu hát ngọt ngào
Cảm ơn tình yêu đang về đây
Trong men nồng ngất ngây
Cảm ơn tình yêu đang rực cháy
Trong muôn ngàn đắm say
Quên đi bao nỗi chua cay
Bên nhau xây đắp ngày mai
Tình dài không phai
Cảm ơn em đã đến với ta
Giữa muôn vàn say đắm thiết tha
Đã qua rồi cay đắng xót xa
Chỉ còn lại tiếng lòng chưa qua
Cảm ơn em đã đến với nhau
Nuôi tình mình thắm thiết dài lâu
Tiếng yêu này ta sẽ đổi trao
Trọn cuộc đời và đến mai sau
Thơ của Phạm Vũ luôn có nét độc đáo riêng. Bài thơ “Cảm Tạ” này thì chắc chắn là ít giống ai. Và rất dễ thương!
Để tạo nét đặc biệt cho bài thơ độc đáo này, mình đã dùng một điệu thức trẻ trung, dựa trên một thang âm vui tươi. Mời các bạn cùng thưởng thức.
CẢM TẠ
Thơ : PHẠM VŨ
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : PHÁT ĐẠT
Xin cám ơn ông Mặt Trời
Thênh thang ánh sáng trên cao
Cho ta bao nỗi dạt dào
Hát ru em lời nôn nao
Xin cám ơn nàng Mặt Trăng
Trong đêm lung linh soi bóng
Cho ta quấn quýt bên người
Chia khúc ấm êm
câu chuyện yêu đương!
Ngàn lời cảm ơn
Tôi xin kính dâng Phật Trời
Đã xui em yêu tôi
Và khiến cho tôi yêu người
Xin cám ơn đôi bàn tay
Vẫn mãi ôm tròn
Giấc mộng an yên
Ngàn lời cám ơn
Tôi xin gửi trao mọi người
Đã cho tôi yên thân
Hân hoan viết câu yêu người
Xin cám ơn đôi bàn chân
Trên khắp nẻo đường
Bên em tháng ngày
Xin cám ơn Em một lần
Cho anh tình lớn mênh mông
Ân tình ta đang chín mọng
Cội nguồn ngày cũng như đêm
Và xin cám ơn cả Tôi
Trao em niềm yêu tha thiết
Dẫu cơn bão lớn bên trời
Ta mãi bên nhau
Thương vẫn ngập người!
Con về đến ngõ nắng rưng rưng gục đầu
Trong hoàng hôn xuống gió mênh mang trời chiều
Cha bây giờ đang về nơi đâu
Bao yêu thương còn chưa kịp nói
Giờ thành mộng ấp ủ cơn đau
Bóng xưa cha ngồi giờ con không thấy nữa
Nhớ cha dắt dìu ngày xưa con bé nhỏ
Bao nhiêu yêu thương nói sao cho vừa
Cha ơi cha ơi, con nay đã là
Một người thành danh nhưng mồ côi cha
Cha ơi cha ơi, sao con nhớ hoài
Một ngày năm xưa khi cha còn đó
Tìm trong bóng nắng tháng ngày đã qua
Bóng xưa cha ngồi nơi mái hiên nhà
Giờ đã nơi đâu?!
Con về đến ngõ nhớ nhung cha vô vàn
Mây chiều kết bóng nơi xa xôi non ngàn
Bao tháng năm cha luôn dầu dãi
Luôn chở che ngày mưa tháng nắng
Lo gia đình không tiếng thở than
Dẫu đau xé lòng người thân yêu đưa tiễn
Khóc thương cha hiền về nơi xa miên viễn
Chốn xa suối vàng xin người nghỉ ngơi
Chẳng còn gì để nhớ
Khi gió đưa xa vời
Ngập ngừng lời chia ly
Ngàn sầu dâng ướt mi
Chẳng còn gì để nhớ
Lời thì thầm dối gian
Tan trong lòng biển xanh
Tình ta nắm tro tàn
Thì còn gì để mà thương mà nhớ
Dù kỷ niệm ngày xa xưa còn đó
Ta gom vào một góc khuất xanh xao
Bao phiền muộn cùng muôn nỗi lao đao
Quên hết thương đau
Chẳng còn gì để nhớ
Chuyện tình em với anh
Lời yêu thương ngày đó
Như gió thoảng qua nhanh
Chẳng còn gì để nhớ
Ngoài bao nỗi muôn màng
Chân mỏi bước lang thang
Trong bóng chiều hoang tàn
Chỉ là một đóa hồng
Trong vườn nhà sáng nay
Chỉ là thóang hương nồng
Đang về theo gió bay
Nhưng anh gom ngàn tia nắng sớm
Ươm hoa tươi bằng con tim ấm
Giữ cho nhau một khối tình dài
Đến trăm năm tình vẫn còn đầy
Ngàn yêu thương sẽ mãi không phai
Anh trao em một nụ hoa
Thay bao niềm chất chứa trong tim
Ta bên nhau trọn mối chân tình
Anh trao em một nụ hôn
Trao nồng nàn bằng lời thơ ấm
Cho tình dài bừng lên say đắm
Chỉ là một đóa hồng
Đang khoe nụ sáng nay
Chỉ là chút hương nồng
Ru hồn ta ngát say
Nhưng trong anh là muôn da diết
Dâng lên theo niềm yêu tha thiết
Khúc hoan ca như tiếng gọi mời
Đến mai sau ta chẳng đổi dời
Còn bên nhau đến hết cuộc cuộc đời
“𝘊𝘩ờ 𝘢𝘯𝘩 𝘯𝘨𝘩𝘦 𝘦𝘮
𝘊𝘩𝘰 𝘷ườ𝘯 𝘹𝘢𝘯𝘩 𝘯ở 𝘩𝘰𝘢 𝘬𝘩ắ𝘱 𝘭ố𝘪
𝘊𝘩𝘰 𝘹𝘶â𝘯 𝘵ươ𝘪 𝘮𝘢𝘪 𝘷à𝘯𝘨 𝘱𝘩ơ𝘪 𝘱𝘩ớ𝘪
𝘛ì𝘯𝘩 𝘥â𝘯𝘨 𝘮ấ𝘺 𝘯ỗ𝘪, 𝘤𝘩á𝘺 𝘵𝘳𝘰𝘯𝘨 𝘵𝘪𝘮 𝘯𝘨ườ𝘪 …”
Mời các bạn thưởng thức một bản tình ca qua giọng hát rất nồng nàn của Quốc Duy.
Chờ anh em nhé, hãy chờ anh
Dù vòm mây đen cứ quẫn quanh
Dù cho mưa to hay cơn gió lớn điên người
Dù trong cơn giông hay trong bão tố bên đời
Chờ anh nghe em, mặc bóng đêm đen phủ kín chân trời
Chờ anh em nhé, hãy chờ anh
Dù trên non cao, chốn rừng sâu
Dù nơi nguy nan, xa xôi góc bể chân trời
Dù nơi trùng khơi, biển to sóng lớn tơi bời
Chờ anh nghe em, dù muôn khó khăn, anh sẽ quay về
Chơi vơi như gió bay ngang trời
Lang thang theo bóng mây gọi mời
Mông lung trong giấc vắng đang rơi
Chơi vơi!
Chơi vơi theo ngọn triều đang tới
Mênh mông bờ biển vắng thảnh thơi
Mơn man bãi cát vàng im hơi
Chơi vơi
Theo tiếng sáo chiều nay
Giữa biển trời khói mây
Theo cánh buồm lướt bay
Chơi vơi
Cõi lòng như chợt thấy
Tin yêu đang ngập tràn nơi đây
Chơi vơi theo tiếng thơ bên đời
Con tim như vấn vương muôn lời
Miên man trong tiếng hát buông lơi
Chơi vơi!
Chơi vơi trong niềm hạnh phúc mới
Bên nhau chia bao nỗi đầy vơi
Yêu thương trong tình về muôn nơi
Bế con đi tìm một đỉnh non cao
Tiếng ru êm đềm giấc mơ ngọt ngào
Có con nai vàng về theo tiếng sáo
Một vùng cỏ cây còn xanh màu lá
Một vùng thiên nhiên rực rỡ màu hoa
Đỉnh cao thanh bình con ngủ cho mau
Mẹ ru con ngủ giữa đỉnh non cao
Một giấc an lành giữa chốn ngàn sao
Ầu ơ ! Tiếng Mẹ
Mẹ ru con ngủ
Con ngủ cho say
Bế con đi về trên đỉnh non cao
Tiếng ru thì thầm một cõi hoa vàng
Suối tiên non bồng ngàn tình vương vấn
Vạn vật thiên nhiên mở tay chào đón
Mẹ bồng con thơ về trên đỉnh vắng
Hát ru con ngủ
Con ngủ cho ngoan
Có tiếng chim kêu vang trên đồi
Ru mộng thần tiên
Có tiếng tiêu nơi xa vọng về
Ru lời bình yên
Có gió xuân reo vui sau vườn
Tình xuân thắm thiết
Có tiếng ca dao như mật ngọt
Mẹ ngồi ru con
Có giấc mơ ngoan, con yên ngủ
Con ngủ cho say
Ầu ơ!
Tiếng ru miên man
Tiếng ru âm thầm vỗ về
Ầu ơ!
Nắng xuân chan hòa
Ngàn tia nắng êm, dịu êm
Mẹ ngồi ru con giữa cơn xuân thì
Mẹ ngồi ru con võng đưa một đời
Có tiếng ru miên man dịu hiền
Con ngủ cho say
Có lá reo câu thơ ngọt ngào
Con ngủ cho yên
Có bướm hoa vây quanh giấc mộng
Một vườn hoa quí
Có núi cao non sâu chập chùng
Đỉnh mộng thần tiên
Có tiếng ai ru con miệt mài
Ru lời thiên thu
Bồng con lên đỉnh núi cao
Trong hơi sương lạnh gom bao nhiêu sầu
Mây bay bốn hướng nhiệm mầu
Chàng đi để lại niềm đau rã rời
Bồng con nhặt cánh mai rơi
Xuân qua thu lại, tả tơi bốn mùa
Binh đao lửa khói can qua
Ra đi gìn giữ nước nhà điêu linh
Vó câu nhịp bước biên đình
Chàng đi gửi lại mối tình thiết tha
Bóng hình ai chẳng phôi pha
Ra nơi đầu núi khúc ca biệt hành
Bồng con lên đỉnh núi xanh
Mưa rơi gió lạnh, trăng thanh ngậm sầu
Mong ai nơi chốn tuyến đầu
Hãy mau quay lại một câu khải hoàn
Bồng con từ thuở hồng hoang
Hóa thân tượng đá ngàn năm vẫn chờ
Bài thơ “CÓ MỘT” của Lưu Ly Thảo là một tác phẩm đầy sức sống, ghi lại những cảm xúc trong tâm hồn con người. Thơ được tô điểm bằng những hình ảnh tươi đẹp và ý nghĩa, tạo nên một không gian lãng mạn và huyền bí. Bằng những từ ngữ nhẹ nhàng, tinh tế, tác giả đã tạo ra một bức tranh tuyệt đẹp về tình yêu, hạnh phúc và những kỷ niệm ngọt ngào.
Mến gửi đến các bạn bài thơ nhạc qua giọng ca ngọt ngào của Hồng Nhiên.*
Có những lúc ru hồn trong giấc say
Muốn nhắm mắt không một câu giãi bày
Xin lờ lững, miên man theo khói mây
Bay về nơi bình an xa xôi ấy
Quên cõi này !
Có những lúc chìm trong giấc mơ dài
Để qua đi bao nỗi sầu ngất ngây
Có những lúc
Ta nhìn về chốn xa
Tiếng lòng bao thiết tha
Với ngàn muôn xót xa
Có những lúc
Ta trôi giữa dòng đời
Ngàn nỗi nhớ tơi bời
Còn đây chưa vơi
Có những lúc nghe ngàn câu thở than
Tiếng ai oán như buồn theo gió ngàn
Bay về nơi xa xôi, vùng trời xanh
Nơi quê hương, đường chim bay mỏi cánh
Về chốn an lành
Có những lúc nhìn đời qua âm thầm
Theo chiều rơi bao chán chường phủ quanh
Có nỗi nhớ, nỗi nhớ nhung nồng say
Tiếng ai đó, đang thì thầm đâu đây
Về bên ta ru tim ấm tình đầy
Có nỗi nhớ, nỗi nhớ nhung đằm thắm
Đang ru ta trong ngày về nắng ấm
Ngàn tiếng âm thầm
Giữ cho nhau nỗi nhớ dịu dàng
Giấc yêu thương thắm thiết nhẹ nhàng
Với bao lời ấm áp chứa chan … vọng vang
Giữ cho nhau lối cũ thênh thang
Vẫn trong ta tiếng hát chứa chan
Một điệp khúc miên man
Có nỗi nhớ, nỗi nhớ nhung về tới
Ru hồn ta muôn ngọt ngào không thôi
Từ thinh không như thấp thoáng bóng người
Có nỗi nhớ, nỗi nhớ nhung còn mãi
Như say sưa theo nhịp điệu không phai
Một giấc xuân dài
Có phải vì thu đi nên ngày không vàng nắng?
Có phải vì mùa sang nên trời giăng mây xám?
Có phải vì lạnh đông?\
Hay vì cánh chim di
Bay về chốn cũ biệt ly
Nên lòng muôn nỗi sầu bi
Có phải vì mây che nên trời như chợt tối?
Có phải vì mưa bay nên mịt mờ trăm lối?
Có phải vì mưa mây?
Hay vì cơn bão giông
Mang về héo hắt sầu đông
Cho nỗi đau thương ngập lòng
Có phải vì không nhau nên hồn như lạnh giá?
Nghe đáy lòng chập chùng theo mùa đến rồi đi?
Có phải vì chia ly nên buồn còn chưa qua
Vì hai bên cõi đời nhức nhối cuộc tình xa?
Như dòng sông mang bao niềm thiết tha
Nơi cuối nguồn nhung nhớ hạt phù sa
Có phải vì ra khơi nên thuyền thương bờ bến?
Có phải vì xa xôi nên mây hờn biển vắng?
Có phải vì thuyền mây?
Hay vì không có nhau
Nên muôn ngàn nỗi hư hao
Về theo ký ức tuôn trào
Cơn mưa rào bất chợt rơi xuống trong một ngày hè, gieo một cảm xúc sâu lắng vào hồn người lữ khách. Hình ảnh cơn mưa nhẹ nhàng vuốt ve con phố, trong kết hợp giao thoa giữa trời và đất, như đang kéo gần khoảng cách giữa những trái tim.
Trời chiều chợt mưa
Trong ngày hè mây giăng lối về
Hạt mưa lưa thưa
Như vẩn vơ khúc ca thầm thì
Ngàn giọt đong đưa
Đang vuốt ve môi mắt người đi
Chiều còn chưa qua
Mang hồn người về giữa cơn mê
Cơn mưa bất chợt
Đang rơi vào đời nhau
Ngàn giọt xôn xao
Còn lang thang về đâu
Cơn mưa mát rượi
Nhẹ nhàng trong chiều trôi,
Gieo câu hát vui
Mưa réo rắt bên đời
Người về bên nhau
Trong cơn mưa một ngày cuối hạ
Sơi tơ mong manh
Quấn tim nhau trao câu rất lạ
Giọt mưa long lanh
Mang yêu thương về nuôi cỏ hoa
Chiều còn rơi nhanh
Trong thì thầm trời đất giao thoa
Anh có về
Đà Lạt không anh?
Con gió chiều
Chập chùng lên vai
Lạnh lùng cơn mưa
Đang rơi ướt phố
Nụ cười ai kia
Làm rơi ngoài ngõ
Cho con dốc buồn
Còn mãi dỗi hờn
Hình bóng mịt mờ
Anh có về
Đà Lạt không anh?
Về đi anh
Quán nhỏ mong chờ
Ly cà phê đen
đường chưa tan hết
Nơi em sương giăng
bao niềm khắc khoải
Chiều rơi hoang hoải
Sắt se mưa buồn
Anh có về
Đà Lạt không anh?
Em ngóng nhìn
Hai hàng cây xanh
Người tiễn đưa nhau
vạn lời bỏ ngõ
Chuông nhà thờ đổ
Rừng thông nổi gió
Nhắc nhở bao niềm
Một phiến môi mềm
Chuyện cũ êm đềm
Về không anh, có về không anh?
Bài ca chiều nay ướt sũng tim em
Chấp chới lưng đồi chờ nắng hong khô!
Dâng đóa Sen Hồng
con xin tặng Mẹ yêu
Trầm hương thơm ngát
nụ thắm nét yêu kiều
Thanh thoát cao sang
nhánh hoa sen mỹ miều
Chút hiếu nghĩa đây
Người ơi xin thấu hiểu
Dâng đóa Sen Hồng
con tặng Mẹ yêu
Một đời Mẹ luôn bên con
Dạt dào ngàn niềm yêu thương
Mẹ nào màng chi gian khó
Trao câu hò, lời ru, điệu lý
Luôn ngọt ngào, chăm lo, dạy dỗ
Ngàn dịu dàng mẫu tử tình thâm
Dâng đóa Sen Hồng
con xin tặng, Mẹ ơi
Tạ ơn sinh dưỡng
Mẹ gian khó một thời
Nghĩa lớn ơn sâu
Mãi bên con một đời
Săn sóc yêu thương
Mẹ chăm lo nuôi nấng
Dâng đóa Sen Hồng
con tặng, Mẹ ơi
Mấy mùa ly biệt chân trời
Mấy mùa ôm mộng nhớ người
Vầng trăng năm cũ nay vẫn vỗ về
Hồn xanh rêu đá lăn mãi giữa đời
Tình đã bao năm
Tình vẫn miên man
Trong giấc muộn màng có ta với người
Dấu tình chưa mòn vết người
Sẽ còn giấc ngủ tả tơi
Tình còn nồng sau sau bao ngày dài
Người còn về đây đam mê bàng hoàng
Người còn mải mê giữa ngàn câu hát
Trong tiếng thơ nỉ non
Trong lá bay hoàng hôn
Trong giấc mơ thiên thu
Dẫu còn cách biệt chân trời
Sẽ còn ôm mộng nhớ người
Vầng trăng năm cũ chói sáng muôn đời
Rừng xưa cây lá vang tiếng nói cười
Tình cháy trong tim
Người đã xa xôi
Ray rứt xót xa giữa cơn đau dài
Dấu tình chưa mòn vết người
Sẽ còn giấc ngủ tả tơi\
Đêm
Gió nhẹ ngập ngừng bên song
Đêm
Có vầng mây buồn mênh mông
Đêm
Mong manh một ánh trăng trong
Mơn man mây khói tầng không
Ru người trong nỗi thương mong\
Đêm
Mang về muôn yêu thương này
Nỗi lòng ngàn câu giãi bày
Gửi về miền xa nẻo ấy
Đêm
Dẫu đường còn xa, chưa thấy
Nhưng ngàn đam mê vẫn đấy
Đêm
Tĩnh lặng nơi vùng xa xôi
Đêm
Nhớ người nũng nịu bờ môi
Đêm
Trong ta ngàn nỗi chơi vơi
Thương ai còn mãi đơn côi
Cõi lòng nhung nhớ đầy vơi
Đêm !
o O o
Đêm
Gió nhẹ ngập ngừng bên song
Đêm
Có vầng mây buồn mênh mông
Đêm
Mong manh một ánh trăng trong
Mơn man mây khói tầng không
Ru người trong nỗi thương mong\
Đêm
Mang về muôn yêu thương này
Nỗi lòng ngàn câu giãi bày
Gửi về miền xa nẻo ấy
Đêm
Dẫu đường còn xa, chưa thấy
Nhưng ngàn đam mê vẫn đấy
Đêm
Tĩnh lặng nơi vùng xa xôi
Đêm
Nhớ người nũng nịu bờ môi
Đêm
Trong ta ngàn nỗi chơi vơi
Thương ai còn mãi đơn côi
Cõi lòng nhung nhớ đầy vơi
Đêm !
o O o
Đêm đông về buốt giá không gian
Đưa mùa qua lặng lẽ canh tàn
Đêm đông buồn trong giấc miên man
Ngàn cô liêu còn đó chưa tan
Đêm đông về lạnh lùng theo tiếng gió ngàn
Như lời ai thở than
Một giấc cũ dở dang
Tiếc thương muộn màng
Đêm đông về mây giăng nguyệt lạnh
Đêm đông về một giấc mong manh
Khúc nhớ quên đang về ám ảnh
Tiếng yêu thương ngậm ngùi trăm nhánh
Đêm trắng mênh mông
Đêm đông về nghe tiếng than van
Bao lời xưa héo hắt võ vàng
Đêm đông buồn theo nỗi hoang mang
Đời vơi theo mùa cũ qua nhanh
Đêm đông về, giọt rơi tê tái bên mành
Nghe niềm xưa quẩn quanh
Trong nỗi nhớ mong manh
Giữa đêm đông lạnh
Đêm lã lướt muôn vì sao trời
Nghe tiếng pháo vang lừng nơi nơi
Đêm rộn rã bao người bên đời
Nghe bối rối tâm tư buồn vui
Không gian lấp lánh trăm ngàn tinh tú
Bóng trăng huyền ảo trong đêm muôn màu
Ta say theo bao nhiêu câu cười nói
Chào năm mới
Đang về tới
Bao thắm tươi
Trong giấc đời
tiếng gọi mời
Ta nâng ly cao mừng một năm tới
Trong điệu luân vũ xôn xao bên người
Nâng niu nhau đi theo câu nhạc tươi
men nồng cháy
nung hồn say
Cho quắt quay
Tim ngất ngây
Mừng năm mới
Đêm lã lướt muôn vì sao trời
Nghe tiếng pháo vang lừng nơi nơi
Đêm rộn rã bao người bên đời
Nghe bối rối tâm tư buồn vui
Đêm thế giới hân hoan câu cười
Ta chung vui ngàn muôn thắm thiết
Đêm đưa đón một năm đi về
Nghe xao xuyến tâm hồn chưa thôi
Ngoài kia thênh thang gió reo lời vui
Ngàn câu hân hoan rộn rã tim người
Ngoài kia mênh mông tuyết không ngừng rơi
Ngàn hoa tung bay thênh thang khắp lối
Một mùa giáng sinh về tới, về trong đất trời
Một mùa muôn hương nồng thắm, tình yêu đón mời
Chuông ngân bao tiếng nôn nao
Chào đêm ấm êm dạt dào
Cầu chúc muôn gia đình
Đêm nay quây quần bên nhau
Cùng sẻ chia thâm tình
Bao lời yêu thương luyến trao
Cầu chúc cho thế giới
Từ miền vắng vẻ xa xôi
Hay vùng phố lớn muôn nơi
Người người nắm tay nhau
Đêm giáng sinh nhiệm mầu
Ngoài kia đêm say vấn vương lời gió
Ngàn câu yêu thương thắm thiết chan hòa
Ngoài kia tung tăng tuyết rơi ngàn đóa
Rừng hoa lung linh mênh mang khắp chốn
Một mùa giáng sinh về đến, về nuôi giấc hồng
Người người vui theo nhịp sống ngàn câu thắm nồng
Bên nhau cất tiếng ca vang
Chào đêm giáng sinh huy hoàng
Mùa giáng sinh đang về tới
Mang theo biết bao nhiêu đổi mới
Say sưa góp chung nhau niềm vui
Trong con gió reo ta thảnh thơi
Quây quần bên bếp lửa hồng
Cùng nhau đắm say nhịp sống
Hân hoan gió đang reo ngoài song
Mông lung tiếng nhạc trên không
Đêm lung linh
Ta bên nhau, ta vui say
Sẻ chia muôn trìu mến
Đêm mông mênh
Bao yêu thương trao cho nhau
Hết muôn câu từ tim
Cùng về tới
Say bên đời
Hồn phơi phới
Trong bao lời
Vui ngất ngây
Mùa giáng sinh đang về đây
Trong bao trái tim nhu nồng say
Giữ mãi tin yêu sẽ chẳng phai
Chung nhau khúc ca cho ngày mai
Bên nhau ấm êm tình người
Một mùa giáng sinh về tới
Trong đêm lung linh hồn phơi phới
Miên man tiếng nhạc muôn nơi
Đến bên nhau thật tình cờ
Trời hồng gieo tiếng thơ
Đến bên nhau nào đợi chờ
Thuyền về nơi bến mơ
Thênh thang hoàng hôn
mây bay gió thoảng bao miền
Dạt dào ngàn tia
nắng ấm đang rơi bên thềm
Ngọt ngào lời ru rất mềm
Tình dài chia nhau bao nỗi ấm êm
Một lần người tới sẻ chia nồng thắm
với những dấu yêu
Thì tình đắm đuối như hạt nắng ấm
theo gió phiêu diêu
Về miền yêu thương cỏ cây xanh ngát
Một vùng thơm hương ngàn hoa tươi mát
Đến bên nhau thật nhẹ nhàng
Cùng trao câu chứa chan
Đến bên nhau thật dịu dàng
Chia nụ hôn rất ngoan
Mênh mang ngoài kia
thu rơi lã lướt bên trời
Niềm yêu trong ta
thắm thiết bao la hương đời
Nồng nàn sẻ chia với người
Lời tình trao nhau muôn thuở, chẳng vơi
Ngàn nỗi nhớ nhung còn đó
Bao lời thương ấp ủ trong tim
Tình yêu như ly rượu cay
Hương nồng say mải miết đi tìm
Người đến khung trời xa vắng
Cho ngàn nhung nhớ miên man tâm hồn
Mình anh muôn ngàn cay đắng
Đêm dài héo hắt nhớ thương ngập lòng
Đến với anh đi em
Bằng đôi môi rất mềm
Đến với anh đi em
Bằng nụ hôn rất êm
Hãy đến với anh đi em
Bằng vòng tay nhớ thương
Hãy đến với anh đi em
Bằng tình yêu mãi vương
Người hỡi bao niềm thương nhớ
Vẫn về đây nhức nhối canh thâu
Còn đó hôm nào một thuở
Khi tình yêu tươi thắm muôn màu
Hồn đắm theo từng nhịp thở
Tim còn héo hắt trong bao u sầu
Tình vẫn muôn ngàn nức nở
Đêm buồn tiếc nuối giấc xưa nhiệm mầu
Mời các bạn thưởng thức bài tình ca mình viết trong chủ đề muôn thuở : Nhớ.
Bài hát được giọng ca tuyệt diệu của Lê Thu Nguyễn gửi đến sâu thẳm hồn người : nhức nhối nhưng thấm đẫm yêu thương!
Người xa nên lòng nghe héo hon
Tình xa nên tình luôn nhớ nhung
Hoàng hôn mây buồn giăng ngang kín trời
Chiều tím mưa hờn gieo rắc tiếng sầu
Hồn chìm trong cơn giông bão
Tình sầu ngàn muôn điên đảo
Ngày ấy nay đâu
Đi đâu
Đi đâu ta cũng nhớ người
Đi đâu
Đi đâu ta cũng nhớ hoài
Đi đâu cũng mãi u sầu
Vẫn bóng dáng ai
Nụ cười ánh mắt
Ngàn câu thắm thiết
Tình dâng mắt biếc
Người xa nên còn đây giấc xưa
Tình xa nên buồn dâng ý thơ
Vời trông nơi miền xa xôi khuất mờ
Lặng lẽ đi về góc vắng hững hờ
Ngập hồn trăm cơn bão tố
Từ tình buồn câu nức nở
Một thuở bên nhau
Người xa nên lòng nghe héo hon
Tình xa nên tình luôn nhớ nhung
Hoàng hôn mây buồn giăng ngang kín trời
Chiều tím mưa hờn gieo rắc tiếng sầu
Hồn chìm trong cơn giông bão
Tình sầu ngàn muôn điên đảo
Ngày ấy nay đâu
Đi đâu
Đi đâu ta cũng nhớ người
Đi đâu
Đi đâu ta cũng nhớ hoài
Đi đâu cũng mãi u sầu
Vẫn bóng dáng ai
Nụ cười ánh mắt
Ngàn câu thắm thiết
Tình dâng mắt biếc
Người xa nên còn đây giấc xưa
Tình xa nên buồn dâng ý thơ
Vời trông nơi miền xa xôi khuất mờ
Lặng lẽ đi về góc vắng hững hờ
Ngập hồn trăm cơn bão tố
Từ tình buồn câu nức nở
Một thuở bên nhau\
Đi vào cuộc đời
Bằng tiếng khóc oa oa
Thay vạn ngàn lời
Đau thương một kiếp con người
Ta đi vào cuộc đời
Cuồng quay theo nhịp lăn tất tả
Cùng bao nhiêu ganh đua vất vả
Với bao đau buồn
Sầu thương chất chứa không rời
Đeo bám theo thân phận người
Đi ngang qua cuộc đời
Đôi khi tìm được chút vui
Nhưng nụ cười quá đổi hiếm hoi
Trong nhịp sống rã rời
Đi ngang qua cuộc đời
Đường xa ta còn đi tới
Hồn ngập tràn bao khắc khoải
Giữa chốn đông người
Đi vào cuộc đời
Nghe hụt hẫng chơi vơi
Bao lời chào mời
Như gió như mây bên trời
Ta đi vào cuộc đời
Tìm chưa ra địa đàng nhân giới
Vùng xinh tươi tưng bừng nắng tới
Giữa đôi câu cười
Là bao tiếng khóc không lời
Cùng bao gió mưa bên trời
Đi về đâu hỡi em
Trên đường dài có gió chiều bay
Đi về đâu hỡi em
Trong hoàng hôn nghiêng bóng vàng phai
Nẻo xa vang tiếng
Dư âm khúc ca bùi ngùi
Sầu như dâng lên
Trong tim thiết tha muôn lời
Đi về đâu hỡi em
Trên đường xa vắng tênh
Cùng bao
Giấc xưa
Không rời
Về nơi xa, xin về nơi xa
Ngồi lặng thinh một cõi riêng ta
Về ôn bao chuyện cũ đã qua
Góc u mê tưởng đã nhạt nhòa
Về đây nghe lời buồn cây lá
Cùng bao nhiêu nỗi nhớ xót xa
Đi về đâu hỡi em
Trong mịt mờ lối vắng tàn hơi
Đi về đâu hỡi em
Khi còn đây bao nỗi sầu rơi
Về trong góc nhớ
Bao nhiêu đắng cay ngậm ngùi
Lòng như chơ vơ
Trong bao xót thương rã rời
Đi về đâu hỡi em
Trong ngàn muôn nhớ quên
Chiều rơi
Tả tơi
Bên trời
Anh muốn nói với em một điều thật tự nhiên
Trong buổi sớm ban mai dạt dào cơn gió mát
Anh muốn kể em nghe những gì trong con tim
Lời bình thường như hôm nay nắng ấm
Lời hằng ngày như bên song chim hót
Câu đơn giản, anh khẽ nói
Tiếng yêu thương thật thà,
Anh yêu em
Bầu trời xanh thật xanh
Mênh mông vầng mây trắng
Cùng nhau ta về nhanh
Nơi xa xôi tít tắp
Vũ trụ dạt dào khúc thanh bình
Đất trời thì thầm tiếng ân tình
Còn riêng ta với mình (la lá la…)
Anh muốn nói với em một điều thật giản đơn
Với tất cả yêu thương dạt dào trong tim nóng
Anh muốn kể em nghe câu chuyện dài trăm năm
Lời dịu dàng dành riêng cho đôi lứa
Lời ngọt ngào cùng trao nhau muôn thuở
Câu chan chứa, anh xin nói
Tiếng đam mê trọn đời
Anh yêu em
“Đôi Khi” là một hành trình qua những cảm xúc nhẹ nhàng và ẩn sau những nhịp điệu, là những trạng thái tâm hồn riêng tư. Cũng là một bức tranh về cuộc sống, với những khoảnh khắc ngọt ngào.
Xin gửi đến các bạn những khoảnh khắc êm đềm, như cuộc phiêu lưu của ngọn gió, hạt nắng, lá rơi… trong vũ trụ muôn màu.
Tiếng hát của Phát Đạt đã diễn tả ý nhạc thật đẹp, thật hay!
Đôi khi như ngọn gió bay
Trên cao vui cùng gió mây
Đôi khi lòng như mê mải
Lang thang đi khắp đó đây
Đôi khi như giọt nắng mai
Reo vui bên nhánh hồng say
Đôi khi ngàn câu êm ái
Nuôi ta một giấc mơ dài
Đôi khi, có đôi khi
Đôi khi, có đôi khi
Ta về trong giấc miên du
Đôi khi, có đôi khi
Ngàn lời yêu thương ấp ủ
Nuôi tình dài câu thiên thu
Ngọt ngào câu ru
Đôi khi như ngọn lá rơi
Bay trên dòng đời chơi vơi
Đôi khi hồn như phơi phới
Nhịp điệu yêu thương rất mới
Đôi khi như ngày buông lơi
Trong muôn ánh hồng nơi nơi
Đôi khi tình yêu đang tơi
Bên ta một giấc tuyệt vời
Đời rộn ràng muôn nỗi
Theo nhịp sống vui tươi
Trong ngày đến muôn nơi
Một trời hồng phơi phới
Đời rộn ràng đang tới
Theo tiếng hát câu cười
Nghe thắm thiết bao lời
Tình về đây muôn nơi
Đời rộn ràng câu nói
Theo ngày vui đang đến muôn nơi
Ta cùng nhau trao hết bao lời
Ngàn câu chưa vơi
Đời rộn ràng khắp chốn
Ta nhìn nhau ánh mắt bao dung
Bao tin yêu giữ trong tâm hồn
Ngàn muôn chứa chan
Đời rộn ràng say đắm
Như ngọn sóng biển xanh
Vỗ về mãi muôn năm
Tình dài luôn nồng thắm
Đời rộn ràng muôn hướng
Theo nhịp bước trên đường
Bao ánh mắt như dường
Nồng nàn câu yêu thương
Nơi đây đang mùa đông và nơi kia đang chờ xuân đên.
“Đông Đây Xuân Đó” ghi lại cảm xúc luyến nhớ giữa hai mùa, hai không gian, như hai nỗi niềm cách biệt. Ca khúc gợi lên hình ảnh đối lập: nơi đây là mùa đông lạnh giá, tuyết trắng phủ kín lối; nơi đó là mùa xuân ấm áp, ánh nắng trải đầy.
Với giai điệu nhẹ nhàng, “Đông Đây Xuân Đó” không chỉ là sự hòa quyện của thiên nhiên và cảm xúc, mà còn là bản hòa ca của tình yêu và hy vọng giữa những mùa chia xa.
ĐÔNG ĐÂY XUÂN ĐÓ
Sáng tác và trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU
Nhạc nền :
Nơi đây trời vào đông
Nơi ấy trời lập xuân
Nơi đây tuyết trắng mênh mông
Nơi xa có áng mây hồng
Nơi đây đường dài rét mướt
Lạnh lùng bao nỗi nhớ thương
Nơi xa đầy trong tâm tưởng
Một trời bao ánh nắng vương
Ngập ngừng người đi trong đêm buốt giá
Nẻo vắng xa xôi
Tình còn dâng cao theo muôn cách trở
Giấc nhớ đơn côi
Nơi đây đông trắng vẫn rơi
Cho ta nhung nhớ tơi bời
Về nơi xa ấy không thôi
Nơi đây ngọn sầu lay
Nơi ấy trời hồng say
Nơi đây tiếng gió đang bay
Nơi xa nắng ấm phủ vây
Nơi đây đường chiều một bóng
Ngậm ngùi riêng nỗi thương mong
Nơi xa tình còn mãi ngóng
Buồn theo nỗi nhớ ngập lòng
Nơi đây trời vào đông
Nơi ấy trời lập xuân
Nơi đây tuyết trắng mênh mông
Nơi xa có áng mây hồng
Nơi đây đường dài rét mướt
Lạnh lùng bao nỗi nhớ thương
Nơi xa đầy trong tâm tưởng
Một trời bao ánh nắng vương
Ngập ngừng người đi trong đêm buốt giá
Nẻo vắng xa xôi
Tình còn dâng cao theo muôn cách trở
Giấc nhớ đơn côi
Nơi đây đông trắng vẫn rơi
Cho ta nhung nhớ tơi bời
Về nơi xa ấy không thôi
Nơi đây ngọn sầu lay
Nơi ấy trời hồng say
Nơi đây tiếng gió đang bay
Nơi xa nắng ấm phủ vây
Nơi đây đường chiều một bóng
Ngậm ngùi riêng nỗi thương mong
Nơi xa tình còn mãi ngóng
Buồn theo nỗi nhớ ngập lòng
Đốt lên ngọn lửa trong con tim
Sưởi ấm trong ta nỗi niềm
Để nuôi ngàn giấc mơ chưa yên
Bao lâu mải mê đi tìm
Nung sôi dòng máu đang còn chảy
Đến với cuộc đời không đổi thay
Bằng muôn tiếng yêu thương miệt mài
Trong ta
Trong ta là một ngọn lửa
Trong ta
Trong ta ngàn muôn chan chứa
Miên man câu ca gửi trao cho người
Bao nhiêu yêu thương nói sao cho vừa
Đốt lên ngọn lửa trong châu thân
Xóa tan giá băng bủa quanh
Sẻ chia một giấc vui miên man
Theo bao tiếng thơ dịu dàng
Hát lên điệp khúc vang rền mãi
Tiếng ca từ tim không nhạt phai
Còn giữ mãi trong ta cuộc này
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Ca sĩ : PHƯƠNG UYÊN
Nhạc nền :
Đêm nằm
em trôi trên suối mơ
Dợn sóng
chiêm bao đẩy lững lờ
Có muôn nhành hoa tươi
nhẹ nhàng xuôi nước biếc
Dạt dào bờ tâm thức
Ru êm khúc tình thơ
Đêm ngồi
em đan vòng nguyệt hoa
Tìm đến
bên nhau giữa giang hà
Đỉnh non cao phù vân\
Ngàn sao đêm lấp lánh
Chuyện dài nơi nhân thế
Đang hững hờ trôi qua
Đêm rời anh,
Em một mình men theo dốc sương
Đêm rời anh,
Em quay về nơi cõi vô thường
Bên lối mộng
Mây trời biển nước chia xa
Xin gửi lại
Tình này ngàn mối tơ vương
Đêm buồn
em bay qua thế gian
Say nỗi
cô đơn rất dịu dàng
Thế giới và luôn anh
Đang say sưa giấc ngủ
Còn mình em thao thức
Cùng trăng với mây ngàn
Đừng đẩy anh đi về một phía không em!
Lạnh lẽo con tim hờn héo hắt màn đêm
Mắt trũng sâu, làn môi mềm như khô khốc
Như run lên theo ngàn muôn tiếng nấc, biết không em!?…
Đừng đẩy anh đi về lại với mùa Đông
Mặc áo ấm nhưng lòng vẫn thấy lạnh căm
Bao nhiêu lần anh tìm nơi xa lẫn tránh
Đôi tay gầy như trao ngàn êm ấm
Biết làm sao?!
Đừng đẩy anh đi về với những… nỗi đau
Nhìn chiếc lá nát nhàu trong chiều đến hư hao
Vết thương kia đã bao lần vá vẫn còn sâu
Theo nỗi buồn cùng muôn cay đắng đến ngàn sau
Đừng bắt anh mỏi mòn, quên mất một cái tên
Đừng đẩy anh đi về một chốn quá bấp bênh
Dấu yêu đâu? Giờ ướt nhòe dòng nước mắt
Vòng tay xưa đã từng ôm rất sát
Cố mà quên
Bài hát ĐỪNG 5, phổ nhạc từ bài thơ ĐỪNG của Hien Luong. Bài thơ chạm đến trái tim người đọc với thông điệp lớn về tình yêu và hy vọng. Bài thơ nói lên những cảm xúc, những trăn trở hàng ngày, và niềm tin sẽ vượt qua những khó khăn, tìm lại niềm vui trong cuộc sống.
Xin mời các bạn cùng thưởng thức bài thơ nhạc “ĐỪNG 5”, được trình bày bới giọng ca tuyệt đẹp của Thảo Quyên.
ĐỪNG 5
Thơ : HIEN LUONG
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : THẢO QUYÊN
Đừng nhìn em nữa anh
Đừng làm em khó khăn
Khi con tim em yếu đuối vô vàn
Đừng nhìn em nữa anh
Đừng làm em rối ren
Em đâu chịu đựng được ánh mắt anh
Mặt hồ như long lanh
Cỏ cây ươm lá xanh
Ngàn hoa rực rỡ trong nắng về nhanh
Mà con tim em tội lỗi
Nghĩ rằng đã lỡ yêu anh
Thôi, thôi câu chuyện chúng mình
Xin dừng lại đây anh nhé
Thôi đã quá muộn màng
Xin được nói khẽ với anh
Dù niềm yêu đã dở dang
Một đời còn yêu anh mãi
Dù ngày qua rất nhanh
Dù biển kia vẫn xanh
Xin con tim thôi trông ngóng, mong chờ
Dù lòng thôi ngất ngây
Dù hồn nguôi giấc say
Nuôi mãi trong em một bóng hình ai
Dù trời qua gió mưa
Dù đời qua giấc xưa
Xin giữ riêng em niềm cũ không phai
Không còn chờ anh đi tới
Tình này một cõi riêng thôi
Đừng nói với em
những điều quá lớn lao
vì anh biết đấy,
thiên đường không có đâu
cuốn tiểu thuyết nào mà chẳng hay
Và bộ phim nào mà không tuyệt
Còn cuộc sống ngoài kia
thì chật vật lắm anh à
Bao ngày qua em thầm mơ thầm ước
Mong bình yên buổi sáng bên tách trà
Con mèo ngoan dưới chân em hiền hòa
Bài hát quen trăm lần nghe tới lui
Em mộng mơ những điều gì gần gũi
Khi quá xa em với không tới được
Bên người yêu cùng ăn bữa cơm chiều
Đơn giản thôi, phức tạp quá không vui…
Đừng nói với em
những mộng tưởng cao sang
Quên đi cuộc sống
đang lặng lẽ qua nhanh
Những lộng lẫy giữa chốn xa hoa
Bao phù du dưới phố muôn màu
Còn nhịp sống quanh ta
Là muôn bươn chải nhọc nhằn
Đừng nói
Đừng nói với nhau
Nghĩ về nhau thôi một cõi xa, rời …
Đừng nói
Đừng nói với nhau
Để muôn niềm yêu càng thêm chất chứa
Mình hai nỗi đời … xin nhớ nhau thôi
Mình hai nỗi đời … gọi mãi tên nhau …
Đừng nói với nhau những lời ngọt ngào
Đừng nói với nhau những lời dạt dào
Đừng để tin yêu thêm ngàn hư hao
Em bỏ ta đi dòng sông buồn lặng lẽ
Trời như xót xa, mây cũng úa màu tang
Em bỏ ta đi cho tình yêu dở dang
Nên giờ nhìn nhau như hai kẻ lạ xa\
Em bỏ ta đi mùa đông dài buốt giá
Hạ sầu nhớ ai mà nắng cũng hư hao
Em bỏ ta đi hận này gửi trăng sao
Con tim khép chặt bao dấu yêu thuở nào\
Bỏ ta đi,
Em bỏ ta đi con phố sầu cúi mặt
Bỏ ta đi,
Em bỏ ta đi mây xám phủ quanh đời
Lá úa tương tư, rặng liễu gục đầu
Riêng một mình ta hun hút ngõ sâu
Chân lạc bước tìm đâu?
Em bỏ ta đi hai mươi năm tưởng đủ
Khăn áo vu quy đã bôi xóa một thời
Em bỏ ta đi hoang lạnh mấy mùa thu
Sao trong tâm tưởng, tình xưa vẫn rạng ngời \
Bài thơ “Em Muốn Anh Là” của nhà thơ Ngô Tịnh Yên mang đến một cảm xúc lãng mạn và hài hước đồng thời, với những hình ảnh và so sánh độc đáo. Qua bài thơ, chúng ta cảm nhận được lòng mong mỏi, sự kiêu hãnh và tình yêu của người phụ nữ đối với người đàn ông mà cô ấy muốn chia sẻ cuộc sống.
Bài thơ nhạc được diễn tả qua giọng ca dễ thương của Hông Nhiên.
EM MUỐN ANH LÀ …
Thơ : NGÔ TỊNH YÊN
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : HỒNG NHIÊN
Em thẹn thùng như cô thiếu nữ
Nằm khoe thân dưới tia nắng hồng
Bãi cát vàng bên hàng cây thông
Gió vuốt ve da em mịn màng
Em nồng nàn trong bình minh rực rỡ
Có đàn chim đùa vui trong gió ngàn
Trời thật xanh mênh mông vầng mây trắng
Ngày thênh thang trên biển Mỹ Khê huy hoàng
Thăm em
Anh thăm em Mỹ khê
Muôn đời sóng vỗ miên man
Dịu dàng biển xanh ru khúc
Nhạc tình thắm thiết lời yêu
Xa xa
Hòn cù lao Chàm ngạo nghễ
Trông nghiêng bán đảo Sơn Trà
Phật bà ngự thân hiền hòa
Nơi vùng xinh tươi cỏ lá
Em dịu dàng khi hoàng hôn xuống
Chiều ru êm tiếng gió thì thào\
Ngũ Hành Sơn mây giăng cao một hướng
Dịu dàng trôi về Mỹ Khê ngọt ngào
Thu rất thu trong đôi mắt em
Đêm rất đêm trên mái tóc em
Ngoan rất ngoan gió thoảng êm đềm
Em rất em giấc đêm muộn phiền
cùng bao điều chưa nói…
cùng bao nhiêu khắc khoải
thiết tha nỗi niềm
Ngàn muôn vương vấn xuyến xao tâm hồn
Vùng trời u tối giấc đêm bão bùng
Em rất em…
với hoang mang ngại ngùng…
với lao xao riêng mình…
miên man cõi mơ
Thu rất thu trôi theo tháng năm
Mơ rất mơ đến chốn xa xăm
Thương rất thương trong nỗi âm thầm
Em rất em giấc mơ dạt dào
vùng trời cao mây khói
ngàn yêu thương đang tới
tiếng thơ ngọt ngào
Hỡi người em bé nhỏ
Bên khung trời yêu thương
Khép mình trong nắng nhẹ
Khi bình minh mới lên
Dang tay ôm trọn bầu trời
Mênh mông ngày dài đang rơi
Ta trao em muôn ngàn lời
Ngọt ngào riêng cho em thôi
Lời yêu thương trăm nỗi
Thiết tha ơn người
Em là em của muôn đời
Là mưa tuôn là giọt nắng rơi
Là thênh thang trong chiều gió tới
Là kiêu sa sao đêm ngàn lối
Là em Sài gòn của ta ơi
Đón nhau về phố thị
Trên đường xe ngựa qua
Bóng chiều rơi rất nhẹ
Trong tiếng gió thiết tha
Ta nghe như lòng bồi hồi
Say theo nhịp đời trăm lối
Đi trong mênh mang bầu trời
Thong dong ta đưa bước tới
Lời tình bao đắm đuối
Vấn vương tim người
Hỡi người em bé nhỏ
Bên khung trời yêu thương
Khép mình trong nắng nhẹ
Khi bình minh mới lên
Dang tay ôm trọn bầu trời
Mênh mông ngày dài đang rơi
Ta trao em muôn ngàn lời
Ngọt ngào riêng cho em thôi
Lời yêu thương trăm nỗi
Thiết tha ơn người
Em là em của muôn đời
Là mưa tuôn là giọt nắng rơi
Là thênh thang trong chiều gió tới
Là kiêu sa sao đêm ngàn lối
Là em Sài gòn của ta ơi
Đón nhau về phố thị
Trên đường xe ngựa qua
Bóng chiều rơi rất nhẹ
Trong tiếng gió thiết tha
Ta nghe như lòng bồi hồi
Say theo nhịp đời trăm lối
Đi trong mênh mang bầu trời
Thong dong ta đưa bước tới
Lời tình bao đắm đuối
Vấn vương tim người
Em là yêu thương
Là người mẹ hiền
Em là chăm lo
Ngàn chuyện đời thường
Em là cây xanh
Trong chiều bên trời mông mênh
Em làm một bóng mát
Luôn che chở chung quanh mình
Em là yêu thương
Là người vợ hiền
Em là quan tâm
ngàn chuyện muộn phiền
Em là vì sao
Là một ngọn đuốc tỏa sáng
Soi đường trong đêm đen
Luôn bên gia đình yêu thương
Ngày tám tháng ba tới rồi,
Trao em nụ cười thật tươi
Ngày thế giới xin cất lời
Câu cảm ơn rất chân thành
Ngày tám tháng ba tới rồi,
Trao em lời ca tôn vinh
Bên nhau như bóng với hình
Cùng vượt ngàn niềm âu lo
Về nơi ước mơ
Em là con tim
Ngàn niềm dịu dàng
Em là bao la
Tình người nồng nàn
Em là hân hoan
Em là một nửa thế giới
Em là người phụ nữ
Của thế kỷ hôm nay
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : THU HÀ
Nhạc nền :
Em vẫn thấy anh mỉm cười buổi sáng
Trên lối mòn nắng trải dịu niềm mơ
Nhưng qua lại con đường ven biển vắng
Mình em thôi, chỉ một thuở bây giờ
Em còn tưởng giữa đêm xuân nồng nàn
Bóng nguyệt trong rơi trên gối thẹn thùng
Một nụ hoa biếc sau vườn rung cánh mỏng
Uống sương hay mật ngọt của yêu đương
Anh đi rồi, ừ thôi vậy, anh đi
Em ở lại, nước mắt ướt đôi mi
Giấc cô đơn bên mình, không khác chi
Anh đi rồi, ừ thôi, anh đi nhé
Đêm nằm nghe xuân thì như xao xác
Từng nhành rơi nhạt nhòa bao hương sắc
Khóc phút phân ly
Em vẫn đến mong anh nơi chốn cũ
Ngắm mưa bay, nắng ngả bóng… chao buồn…
Bước quẩn quanh trên bậc thềm quá khứ
Về đi anh, về lại chốn riêng mình…
Nhưng em biết giữa dòng trôi biển mặn
gió phiêu nhiên mãi bên ngọn sóng khờ
cuồng si, say đắm, hay dịu dàng tha thiết
Tình dâng cao theo nỗi nhớ ưu phiền
Buổi tối hôm nay có tiếng em cười
Ngàn nỗi yêu thương rộn rã bên đời
Hồn cũng say theo niềm hạnh phúc tới
Không gian im lắng trong bóng đêm rơi
Em đi tha thướt, tóc xõa buông lơi
Ta nghe vương vấn, tiếng lòng chơi vơi
Như chuyện cũ tích xưa
Từ trong đóa hoa
nhẹ nhàng bước ra
dáng em hiền hòa
Nghe lòng muôn xuyến xao
Nhìn em đến mau
Tình như đã trao
Buổi tối hôm nay có bóng em về
Từ cõi xa xăm trọn tiếng ước thề
Tìm đến bên nhau vượt ngàn sơn khê
Quên đi bao nỗi chua xót, ê chề
Bên nhau quấn quýt dưới bóng trăng khuya
Liêu trai ca khúc chia niềm đam mê
Đêm khuya rơi xuống bên trời
Vườn trăng im vắng, không người
Một mình ta còn rong chơi
Bâng khuâng ngắm ánh sao rơi
Mênh mông mây khói muôn nơi
Cô liêu giữa màn đêm trôi
Trong vườn đêm hắt hiu
Mình ta bước theo
đường khuya lẻ loi
bóng trăng tiêu điều
Nghe lòng như xót xa
Ngàn muôn thiết tha
Một cõi riêng ta
Đêm khuya lối vắng trăng mờ
Lòng nghe tê tái ơ thờ
Mình ta còn niềm sầu mơ
Trong đêm khô héo chơ vơ
Bao câu ai oán mong chờ
Người về trao khúc tình thơ
Gặp lại nhau khi đời xế bóng
Nhìn lại nhau sương pha mái tóc
Dấu vết xưa tàn theo tháng năm
Bước thời gian hằn nỗi long đong
Gặp lại nhau sau đời bão giông
Gặp lại nhau chia câu thân ái
Nhìn lại nhau phong sương dầu dãi
Giấc mơ xưa giờ như bóng mây
Đã qua mau một thuở thơ ngây
Gặp lại nhau sau giấc vơi đầy
Ngồi lại đây nâng ly thật cao
Muôn hân hoan trong tiếng xôn xao
Cùng chia nhau ký ức ngọt ngào
Ngồi bên nhau ta cùng nhắc nhở
Chuyện năm xưa bao niềm trắc trở
Thuở vào đời đầy ắp mộng mơ
Gặp lại nhau khi chiều đã tới
Cùng ngồi ôn câu chuyện cũ mới
Dẫu không gian còn muôn cách chia
Dẫu thời gian là bóng chiều kia
Gặp lại nhau như chưa chia lìa
“Giấc Sầu” là một điểm dừng trong cuộc hành trình riêng tư.
Chia sẻ với các bạn chút niềm riêng đã có lần lấp đầy tâm tư.
Xin ngồi yên, lắng nghe và cảm nhận bạn nhé.
Ước mơ gì đây
Trong chiều rơi lặng lẽ không hay
Đã qua tầm tay
Bao mộng xa là những tàn phai
Tiếng xưa còn lay
Ta ngồi đây, chưa hết cơn say
Bên cuộc đời muôn giấc đổi thay
Nỗi yêu thương còn đó, đong đầy
Còn trong ta ngàn niềm mong manh
Như đong đưa không rõ ngọn ngành
Sao còn đi mải miết loanh quanh
Theo đời trôi hờ hững qua nhanh
Thật nhanh!
Bước trong hoàng hôn
Bên chiều rơi lạnh ngắt tâm hồn
Gió reo từng cơn
Cho buồn về héo hắt thân đơn
Giấc xưa còn vương
Bao ngậm ngùi chất ngất sầu tuôn
Ai chợt về trong tiếng yêu thương
Để riêng ta nỗi nhớ miên trường
Chiều nay cơn gió đầu đông đang về buốt da
Đường mây hoang vắng khuất lấp chân trời phía xa
Dặm ngàn cách trở
Nẻo xưa muôn ngã
Lặng nghe tiếng gió Trong cơn nhớ nhà
Gió,
Ôi cơn gió đầu đông
Gió
Ôi cơn gió lạnh căm
Nhắc ta mùa hạ vàng mênh mông
Với ngàn tia nắng ấm bên song
Ôi cơn gió đầu đông
Chiều nay cơn gió đầu đông đang về buồn tênh
Ngẩn ngơ bao nỗi nhung nhớ theo lòng chông chênh
Buồn tênh góc vắng
Lòng muôn giọt đắng
Đầu đông cơn gió Về đây âm thầm
Giờ này chắc em đang ngủ yên
Đang say sưa trong giấc triền miên
Đi lang thang về chốn xa xăm
Cho vơi mau bao nỗi ưu phiền
Giờ này chắc em đang ngủ mơ
Đang quay về một vùng hoang sơ
Miền xinh tươi ngập tràn hoa cỏ
Để nguôi ngoai nhung nhớ mong chờ
Giờ này chắc em đang ngủ say
Trong mơ có chiếc lá vàng bay
Nhẹ nhàng em lên cao chơi vơi
Mông lung bay theo vầng mây trôi
Tìm về nơi vùng trời xa xôi
Đường xưa thênh thang ta sánh đôi
Chứa chan thâm tình
Giờ này chắc em đang ngủ mê
Bước chân hoang đến chốn sơn khê
Trong thiên nhiên gió thu rơi nhẹ
Như câu ru đón em quay về\
Giờ này chắc em đang ngủ ngoan
Đưa hồn mình về miền hồng hoang
Anh xin gửi tình về nơi ấy
Ta bên nhau chia sẻ nồng nàn
Thương ai đánh rớt giọt lệ sầu
Vô tình nhặt được anh để đâu?
Thương em anh cất nửa giọt này
Ôm ấp trong lòng, ai có hay
Nửa giọt sầu kia vương vấn mãi
Theo mưa vụn vỡ ướt đôi vai
Len vào tâm hồn em e ấp
Nuôi giấc em nồng ấm đêm nay
Nửa giọt bên anh,
nửa giọt bên em
Cõi lòng chênh vênh
lưu lưu luyến luyến
Nửa này đi tìm một nửa kia
Nửa kia như vấn vương câu thề
Trong muôn nhớ nhung đang quay về
Kết thành giọt lệ đam mê
Thương ai đánh rớt giọt lệ sầu
Vô tình nhặt được anh để đâu?
Thương em anh cất nửa giọt này
Trong góc tâm hồn chẳng phôi phai
Nửa giọt lệ rơi xin giữ kỹ
Dù bao muộn phiền ướt đôi mi
Đời dài còn bên nhau chia sẻ
Đêm về còn gối mộng tình si
Con đường nào đưa ta về miền xa quá khứ?
Một ngày xanh, ngàn mây trắng lững lơ bên trời
Thanh xuân thắm trên mắt môi
Hân hoan bước trong tiếng cười
Tuổi thơ ngọt ngào
Cuộc đời thênh thang nắng ấm xuân tươi
Con đường nào đưa ta về vùng trời dĩ vãng?
Còn trong tim muôn chan chứa tiếng yêu ban đầu
Bao nhiêu kỷ niệm trước sau
Bâng khuâng giấc mộng ngày nao
Mãi trong tâm hồn
Nồng nàn chưa vơi khúc ca dạt dào
*Ta nơi đây giữa những con đường
Còn hoang mang đi tìm phương hướng
Quay về nẻo cũ vấn vương
Trong ngàn quấn quýt nhớ thương?
Hay nhìn theo muôn ánh dương
Vùng xa mộng tưởng? *
Con đường nào đưa ta về bao ngày sắp tới?
Ngàn âu lo, trăm gian khó, lắm khi nhọc nhằn
Bao nhiêu tính toan khó khăn
Tương lai dở dang cõi trần
Vẫn đi trên đường
Trọn niềm đau thương kiếp người phải mang
Con đường nào đưa ta về nơi vùng hạnh phúc?
Vùng xa xôi nơi góc biển hay nơi chân trời
Qua đi tiếng xưa đầy vơi
Quên đi nỗi riêng ngậm ngùi
Mãi trong tâm hồn
Ngàn câu yêu thương gửi trao cuộc đời
Con đường nào đưa ta về miền xa quá khứ?
Một ngày xanh, ngàn mây trắng lững lơ bên trời
Thanh xuân thắm trên mắt môi
Hân hoan bước trong tiếng cười
Tuổi thơ ngọt ngào
Cuộc đời thênh thang nắng ấm xuân tươi
Con đường nào đưa ta về vùng trời dĩ vãng?
Còn trong tim muôn chan chứa tiếng yêu ban đầu
Bao nhiêu kỷ niệm trước sau
Bâng khuâng giấc mộng ngày nao
Mãi trong tâm hồn
Nồng nàn chưa vơi khúc ca dạt dào
*Ta nơi đây giữa những con đường
Còn hoang mang đi tìm phương hướng
Quay về nẻo cũ vấn vương
Trong ngàn quấn quýt nhớ thương?
Hay nhìn theo muôn ánh dương
Vùng xa mộng tưởng? *
Con đường nào đưa ta về bao ngày sắp tới?
Ngàn âu lo, trăm gian khó, lắm khi nhọc nhằn
Bao nhiêu tính toan khó khăn
Tương lai dở dang cõi trần
Vẫn đi trên đường
Trọn niềm đau thương kiếp người phải mang
Con đường nào đưa ta về nơi vùng hạnh phúc?
Vùng xa xôi nơi góc biển hay nơi chân trời
Qua đi tiếng xưa đầy vơi
Quên đi nỗi riêng ngậm ngùi
Mãi trong tâm hồn
Ngàn câu yêu thương gửi trao cuộc đời
Khi nào về phố núi
Tìm lại hoa dã quì
Ven đường còn hoang dại
Một chút hương xuân thì
Bước chân về lối cũ
Vườn xưa nở hoa hồng
Thoảng mùi hương năm trước
Tìm đâu lá diêu bông
Khi nào về phố núi
Triền đá bước chân trần
Giam mình vào thung lũng
Nghe dạt dào suối ngân
Rừng hoa còn sắc tím
Trong bóng tối chiều buồn
Một mơ hồ đã vỡ
Tan dần theo khói sương
Khi nào về phố núi
Chiều trên cao đỉnh ngàn
Vọng theo lời gió hú
Như tiếng người thở than
Mờ sương ai cất tiếng
Hay bóng chiều thướt tha
Hay ngàn cây gió lộng
Buồn hư ảo chưa qua
Khi nào về phố núi
Bập bùng đêm lửa hồng
Ảo huyền em sơn nữ
Lướt theo tiếng chiên cồng
Điệu khèn như than thở
Bao tiếng lòng chưa nguôi
Của người đi kẻ ở
Mai ta lại về xuôi.
Biết không em ?
Hạ hồng đang đến nơi đây
Gió ru êm
Hạt mềm nắng ấm cuối ngày
Nhớ không em ?
Một mùa thương yêu đắm say
Chiều nào bên nhau ngất ngây
Đổi trao một giấc mơ dài
Một mùa hạ hồng ngập tràn muôn nỗi
Ngọt ngào lời tình đường về chung lối
Mà đời bao giấc nổi trôi
Giọt buồn giăng kín đôi nơi
Trong cơn u hoài
Thương chốn xa xôi
Biết không em ?
Hạ hồng nắng ấm đang rơi
Xót xa thêm
Tình dài năm cũ không rời
Nhớ nghe em
Chiều nghiêng tia nắng góc trời
Là muôn vương vấn chẳng vơi
Tiếng xưa còn mãi bên đời
“Hạ Huyền” là một bản tình ca đầy mộng mơ, được thể hiện bởi tiếng hát ngọt ngào và lôi cuốn của Khánh Chi.
Giai điệu nhẹ nhàng cùng giọng ca sâu lắng đưa người nghe vào một không gian đêm hạ huyền yên tĩnh, nơi những nỗi muộn phiền dần tan biến và tình yêu thầm thì bên tai.
Khánh Chi với chất giọng truyền cảm đã thể hiện trọn vẹn tinh thần của bài hát, khiến mỗi lời ca như một dòng suối mát rượi, ru êm những tâm hồn đang lạc lõng.
HẠ HUYỀN
Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU
Ca sĩ : KHÁNH CHI
Nhạc nền :
Vầng trăng đêm vừa tới
Theo con gió bay bên trời
Một hồn thơ thật mới
Như đang thiết tha ru người
Hồn ai ngàn chơi vơi
Say theo ánh vàng đang rơi
Trong đêm tỉnh lặng im hơi
Ngây ngất mộng đời
Đêm hạ huyền
Ru quên niềm cô lữ
Bao muộn phiền
Qua hết trong tâm tư
Đêm hạ huyền
Thì thầm lời yêu thương
Bao nỗi niềm
Dâng lên khúc vấn vương
Hạ huyền rơi lặng lẽ
Trong đêm lững lơ trôi về
Cùng người nơi trần thế
Chia nhau ấm êm đêm hè
Hạ huyền đêm triền miên
Xua đi bao giấc muộn phiền
Ru êm bao nỗi niềm riêng
Đêm vắng hạ huyền
Em đi đâu,
Mùa hè đứng đợi
Em đi đâu,
Anh còn trông vời
Cho con ve sầu trưa nay không tới
Hoang vu một trời
Cây lá buồn tênh
Dõi mắt trông về một phía mông mênh
Héo úa trong anh nỗi nhớ riêng mình
Em đi đâu,
Để mưa xuống trưa nay
Ngày buồn thiu theo nỗi nhớ dâng đầy
Trong cô liêu
Thênh thang mùa hạ nhớ
Em đi đâu,
Cây phượng già như nhớ thương
Bao mùa hoa rơi theo nỗi vấn vương
Như chờ mong bước chân em cuối đường
Em đi đâu,
Mùa hè ngóng chờ
Em đi đâu,
Anh buồn tiếng thở
Cho con chim gầy trưa nay không hót
Cho anh thẩn thờ
Hoạn nạn tình em
Em đang đi đâu về chốn xa xăm
Sân vắng hoa rơi, hạ nhớ âm thầm
Sao em biết nơi anh không mưa
Khi nhung nhớ dâng cao đong đưa
Như nhắc nhở bao câu chuyện xưa
Sao em biết nơi anh không buồn
Khi hiu hắt chiều đang dần xuống
Trong ngập ngừng bóng đổ hoàng hôn
Sao em biết tim anh chưa nguôi
Trong nỗi nhớ miên man không thôi
Vẫn ám ảnh mỗi khi chiều rơi
Sao em biết nỗi nhớ tơi bời
Vì hoàng hôn như đang về tới
Mùa hạ buồn, tím ngắt khung trời
Mình đã viết một số ca khúc về bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Trong đó, chủ đề về mùa hạ là ‘Sắc Màu Mùa Hạ’. Chủ đề này bao gồm một số nhạc phẩm mà mình đã gửi gắm cảm xúc qua các màu sắc: Hồng, Tím, Huyền, Xanh, Trắng, và nhiều màu khác.
Mời các bạn lắng nghe ‘Hạ Trắng’ qua giọng ca rất ấm áp của Quốc Duy với những cảm xúc riêng của Ngô Càn Chiếu
HẠ TRẮNG
Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : QUỐC DUY
Nhạc nền :
Giấc nhớ lang thang trong cơn tình cờ
Ký ức đi hoang nơi xa mịt mờ
Chiều xưa đầy trong trí nhớ
Mang về bao nỗi mộng mơ
Chốn cũ âm vang bao câu ơ thờ
Lối nhớ thênh thang tiếng lòng mong chờ
Nghe hồn dâng lên bao thiết tha
Thương mùa hạ xưa nay đã xa
Một trời phượng vĩ mãi không phôi pha
Một mùa hạ trắng thắm thiết chưa qua
Mãi trong ta
Muôn xót xa
Sẽ mãi không quên câu ca dạt dào
Chất ngất trong tim bao nhiêu ngọt ngào
Đường xưa ngàn tình dâng cao
Lời yêu vẫn mãi xôn xao
Nắng đến bên ta lung linh câu chào
Khúc hát đam mê hạ trắng năm nào
“Hạ Trắng Man Thiên” là một bài thơ rất lãng mạn của thi sĩ Hiên 3050 mà mình đã phổ nhạc từ hơn 40 năm trước. Bài thơ khắc họa hình ảnh một tình yêu say đắm nhưng đầy lạc lõng, giữa khung cảnh biển chiều và mùa hạ trắng.
Với lời thơ chân thành, tác phẩm như tiếng gọi từ trái tim cô đơn, dẫn dắt người nghe vào thế giới của những hoài niệm và ký ức.
HẠ TRẮNG MAN THIÊN
Thơ : HIÊN 3050
Nhạc: NGÔ CÀN CHIẾU
Ca sĩ : QUỐC DUY
Nhạc nền :
Hãy yêu tôi đi
Hỡi người tình dại
Chiều nay trên biển
Hạ trắng man thiên
Hãy yêu tôi đi
Hỡi người tình dại
Chiều nay trên biển
Nhớ em mù đời
Hãy đọc tôi nghe
Một bài thơ tình
Buổi mai tình gầy
Sầu xuống đầy vai
Hãy kể tôi nghe
Tình thư nổi tiếng
Đêm về mơ mộng
Tình khúc Cho- pin
Hãy kể tôi nghe
Chuyện xưa nồng nàn
Mai này lưu lạc
Khóc lóc mù lòa
Trên thành quách lạ
Sầu dâng đầy mắt
Mai xa Thục ngãi
Em còn nhớ tôi
Hãy yêu tôi đi
Hỡi người tình dại
Chiều nay trên biển
Hạ trắng đi hoang
Hãy yêu tôi đi
Hỡi người tình dại
Chiều nay trên biển
Nhớ thương ngập trời
Hạ vàng
Mênh mông mùa nhung nhớ
Hồn về nơi xa, vùng mộng mơ
Dấu xưa chưa phai mờ
Ngàn tình còn chan chứa
Hạ vàng ấm áp trời thơ
Gió mây lững lờ
Hạ vàng
Cho con tim nhức nhối
Bao nhiêu giấc cũ chưa vơi
Một mùa nắng chói im hơi
Nuôi ngàn nhung nhớ chưa thôi
Tiếng xưa bên trời
Hạ vàng chốn cũ xa xôi
Vẫn còn mãi trong tôi
Hạ vàng
Thênh thang mùa nắng cháy
Nồng nàn ru ta lời mê say
Giấc xưa như miệt mài
Ngọt ngào bao dấu ái
Hạ vàng chốn cũ không phai
Nỗi yêu thương này
Em đi về
Trời mưa lâm râm ướt áo
Ngàn mây che
U ám phủ quanh khung trời
Nghe não nề
Trong hồn bao nỗi đầy vơi
Chiều như mê
Giọt buồn theo con gió tới
Em đi về sầu như lê thê
Em đi về hạ xám ê chề
Giấc nhớ đi hoang
Trên đường chiều lang thang
Tiếc nuối miên man
Lời xưa còn âm vang
Em đi về một chiều hạ xám
Em đi về lối vắng thênh thang
Em đi về
Kỷ niệm vun lên nỗi nhớ
Hàng cây xanh
Rũ nhánh nghiêng nghiêng, thẩn thờ
Con chim buồn
Ngậm ngùi góc tối chơ vơ
Nghe sầu tuôn
Mưa rơi ngàn lời nức nở
Em đi về một trời bơ vơ
Em đi về hạ xám mịt mờ
Nắng đổ lung linh bên trời
theo ngàn mây trắng vấn vương
Thắm thiết bao câu chào mời
đưa người về chốn yêu thương
Bầu trời xanh ngát thênh thang cõi mộng
Đường dài đi tới theo bao ước vọng
Lối bước thong dong
Đất trời mênh mông
Quấn quýt câu thơ ngọt ngào
ru hồn một giấc chơi vơi
Có tiếng ai đang vui chào
cho lòng bao nỗi đầy vơi
Hạ về nắng ấm mênh mông cõi này
Ngàn lời êm ái trao nhau tháng ngày
Ta đến nơi đây
Hạ xanh ngất ngây
Em đừng trách mùa Xuân
Không xanh nụ ân cần
Không vì hoa cảm nhận
Sao tình chẳng vị thân?
Em đừng trách Hạ sang
Chuyện phu thê sao lảng
Ân đời như kể lể
Chuyện nắng chói mùa vàng
Em đừng trách
những mùa Thu Đông úa
Xuân Hạ tàn
Mà chẳng bảo gì nhau
Cây ngả nghiêng
Đời anh rồi rã mục
Trong tim anh
Chỉ Mưa Nắng hai mùa!
Em đừng trách mùa Thu
Chưa tan bao sương mù
Làm sao hoa hé nụ?
Trong tiếng gió vi vu
Em đừng trách mùa Đông
Khi chiều rơi lạnh trống
Em về nơi cõi vắng
Cho mây đứng vời trông
Đừng trách mùa xuân
Đừng trách hạ sang
Đừng trách mùa thu
Đừng trách lạnh đông
Đời là một giấc mơ dài
Là ngàn tiếng khóc câu cười
Âm u mưa bay nơi vùng giông tố
Hay trong mênh mang trời xanh nắng đổ?
Đường trần muôn lối thênh thang
Tìm về nẻo cuối chân trời
Hay chốn yêu thương bên người?
Khi cuộc đời còn muôn tia nắng ấm
Khi ta bên người bao nhiêu đằm thắm
Lời chất chứa ngọt ngào đắm say
Hạnh phúc tới theo từng phút giây
Trên đường đi nhưng không là điểm đến
Đời là một giấc mơ dài
Sao còn mải miết đi hoài?
Địa đàng xa xôi mịt mờ trăm hướng
Mà con tim nuôi muôn ngàn ảo tưởng
Còn mơ màng chốn xa xôi
Hạnh phúc ru câu tuyệt vời
Là nỗi yêu thương bên người
Đời là một giấc mơ dài
Là ngàn tiếng khóc câu cười
Âm u mưa bay nơi vùng giông tố
Hay trong mênh mang trời xanh nắng đổ?
Đường trần muôn lối thênh thang
Tìm về nẻo cuối chân trời
Hay chốn yêu thương bên người?
Khi cuộc đời còn muôn tia nắng ấm
Khi ta bên người bao nhiêu đằm thắm
Lời chất chứa ngọt ngào đắm say
Hạnh phúc tới theo từng phút giây
Trên đường đi nhưng không là điểm đến
Đời là một giấc mơ dài
Sao còn mải miết đi hoài?
Địa đàng xa xôi mịt mờ trăm hướng
Mà con tim nuôi muôn ngàn ảo tưởng
Còn mơ màng chốn xa xôi
Hạnh phúc ru câu tuyệt vời
Là nỗi yêu thương bên người
Hãy là em của anh
Như vầng mây quấn quýt khung trời\
Là em của anh
Như hoa say tiếng bướm ru hời
Em làm cơn thu phong
Nơi xa xôi thênh thang trăm lối
Mang lời biển hát
Về đồng bằng khao khát giọt mưa
Nuôi ngàn cỏ cây đâm chồi
Xinh tươi tô thắm khung trời
Hãy là em của anh thôi em nhé
Là em hôm nay cho đến mai sau
Hãy là em ngọt ngào khúc đam mê
Là em dịu dàng câu ước thề
Là em nồng nàn tình nghĩa phu thê
Hãy là em của anh
Như hạt sương trên lá rơi mềm
Là em của anh
Như gió bay lã lướt bên thềm
Em sợi tơ mong manh
Trong chiều rơi lung linh ánh nắng
Bao lời âu yếm
Câu ngọt ngào, say đắm triền miên
Dệt lên thành khúc êm đềm
Ru ta trọn giấc ân tình
Hãy là em của anh
Như vầng mây quấn quýt khung trời\
Là em của anh
Như hoa say tiếng bướm ru hời
Em làm cơn thu phong
Nơi xa xôi thênh thang trăm lối
Mang lời biển hát
Về đồng bằng khao khát giọt mưa
Nuôi ngàn cỏ cây đâm chồi
Xinh tươi tô thắm khung trời
Hãy là em của anh thôi em nhé
Là em hôm nay cho đến mai sau
Hãy là em ngọt ngào khúc đam mê
Là em dịu dàng câu ước thề
Là em nồng nàn tình nghĩa phu thê
Hãy là em của anh
Như hạt sương trên lá rơi mềm
Là em của anh
Như gió bay lã lướt bên thềm
Em sợi tơ mong manh
Trong chiều rơi lung linh ánh nắng
Bao lời âu yếm
Câu ngọt ngào, say đắm triền miên
Dệt lên thành khúc êm đềm
Ru ta trọn giấc ân tình
Hãy là hạt nắng lung linh trong lòng anh
Anh làm cánh gió mơ màng chốn trời xanh
Ngàn niềm hạnh phúc về ấm áp con tim
Tình nồng thắm thiết trao nhau tiếng êm đềm
Hãy về cùng anh, qua hết màn đêm
Em là hạt nắng trong anh muôn niên
Dù trời mưa hay bên trời còn gió
Em mãi là hoa nắng của lòng anh
Nở trong anh vườn xinh tươi muôn đoá
Cho niềm yêu trong ta thêm rạng rỡ
Trong dịu dàng ngàn tinh khôi hoa nắng
Hãy là hạt nắng xôn xao trong lòng anh
Ngày về quấn quýt một tình khúc miên man
Dịu dàng nắng đến xoa niềm cũ mong manh
Lời tình đắm đuối trao nhau nỗi chân thành
Hãy về cùng anh say giấc mộng xanh
Em là hạt nắng trong anh nồng nàn
Ngọn gió tiêu điều
Mang theo lạnh tới
Giọt rớt bên trời
Héo hắt mùa rơi
Ngày như dài cơn lê thê
Ngàn mây mịt mờ cơn mê
Hàng cây lặng lẽ im hơi bên đường
Đón gió đông sang, mùa đến ngỡ ngàng
Trời đang vào đông
Buồn rơi dưới gót chân người
Khung trời mênh mông
Mây xám phủ vây quanh đời
Ngàn niềm chưa vơi
Môi xưa nồng nàn hương thắm
Cho ta thèm một hơi ấm
Hơi thở mùa đông
Mùa đến âm thầm
Trong bao tàn úa
Niềm cũ quay về
Nhắc nhở chuyện xưa
Ngập hồn là muôn yêu thương
Mà tình biệt ly đôi hướng
Ngậm ngùi nỗi nhớ dâng lên tơi bời
Hơi thở mùa đông ngày ấy xa rồi
Ta trao nhau nụ hôn ngất ngây
Nghe dâng cao niềm yêu đắm say
Bao đam mê cùng nhau giải bày
Trong đêm sâu hòa tan vào nhau
Cho thịt da tìm nơi nương náu
Chìm trong cơn mê đắm ngọt ngào
Khát khao!
Lã lơi môi hồng
nụ hôn tha thiết
ấm con tim người
Khát khao!
Đổi thay điệu tình
cho ngọn lửa cháy
nung sôi máu hồng
Cùng nhau về nơi đỉnh cao tuyệt vời
Cuồng quay nhịp yêu đến muôn rã rời
Bao lời tình quấn quýt trên môi
Theo muôn ngàn điệp khúc chơi vơi
Đảo điên đất trời
Ta đi trên vườn tình ngát say
Bên hoa xinh khoe nụ sớm mai
Con chim non tìm nơi ẩn mình
Ta trao nhau muôn ngàn yêu thương
Bao si mê cùng nhau dâng hiến
Thân xác ta cùng với tâm hồn
Khi tôi về
Sài gòn chưa hết nắng
Phố đông người
Ngàn vòng bánh lăn nhanh
Lòng bâng khuâng
Trên đường xưa quẩn quanh
Hồn thật ấm
Với nụ cười, ánh mắt long lanh
Bước chân đi
Nhẹ nhàng trong gió chiều
Hàng me reo
Dưới bóng em yêu kiều
Vì tình tôi
Đã một lần thầm trao
Tình nồng say
Thắm thiết đến mai sau
Khi tôi về
Theo ngàn nỗi yêu thương
Khi tôi về
Trong thành phố ngàn hương
Siết lấy bóng em
Trong lòng của tôi
Khi tôi về
Sài gòn thơm hương cũ
Giấc nồng nàn
Một thuở ấy không phai
Vì tình yêu
Còn trong tim rất đầy
Ngàn đời nữa
Vẫn ngọt ngào như thuở ngày xanh
Phố của tôi
Là lời yêu tiếng thương
Sài gòn em
Còn mãi trong cơn miên trường
Ta lang thang
Theo thời gian về miền ký ức
Nghe sương đêm
đang rớt nhẹ đong đầy thổn thức
Từng giọt phân ly
Trên đường vạn lý
Không là nước mắt
Nên chẳng cay mi
Ta cô đơn
Đếm tủi hờn hằn theo nhịp bước
Nghe biển đêm
xô vào bờ thì thào con nước
Ngàn giọt vỡ tan
Phai tàn mộng ước
Không là nước mắt
Nên chẳng xuôi hàng
Ta chờ ai
Bao đêm dài trên bờ biển vắng
Ta mong ai
Nghe tận cùng cô liêu tĩnh lặng
Giọt sầu vẫn rơi
Nhịp buồn đưa lối
Không là nước mắt
Nên chẳng mặn môi.
Ta chơi vơi
Chân bước chậm màn đêm u tối
Đi mông lung
theo cõi sầu còn ai chung lối
Ngậm ngùi nhớ nhung
Bao chuyện xưa cũ
Thì đời này là
định nghĩa đơn côi…
Tình xuân thắm thiết
Ngàn muôn lưu luyến
Cùng cao tiếng hát khúc ca triền miên
Tiếng hát đắm đuối gửi muôn lời ca
Tiếng hát quấn quýt đến nơi thật xa
Từ trong đáy tim lời hát thật thà
Về trong tiếng xuân ngập nắng chan hòa
Xuân mang về đây
Niềm vui trên muôn lối
Xuân nuôi tình yêu
Miên man bao giấc mới
Cho miên man câu cười không vơi
Cho tin yêu ngập tràn thế giới
Mang đến cho nhân loại
Bao thắm thiết câu cười
Mùa xuân đang tới
Về trong nắng mới
Cùng muôn nồng thắm điểm tô ngàn nơi
Nhạc trời chơi vơi
Cung điệu đang rơi
Về theo tiếng gió đắm say lòng người
Hồn nghe phơi phới
Lòng như chơi vơi
Ngàn muôn say đắm ngất ngây niềm vui
Réo rắt khúc hát đón xuân về đây
Tiếng hát quấn quýt cuốn theo điệu say
Cùng bao thiết tha ngàn câu tình đầy
Về bên thế gian một giấc mơ dài
Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU
Thể hiện : TRUNG HIẾU
Hòa âm : CAO NGỌC DUNG
Bài ca này anh viết cho em
Khi mùa xuân thắm tươi bên trời
Bao dịu dàng giọt nắng ru êm
Nuôi hồn anh niềm yêu rất mới
Giữa xuân nồng đang tới
Gửi em điệu nhạc tươi
Lời hát yêu thương, đắm say ngọt mềm
Điệp khúc miên man nhắc ta bao niềm
Hạnh phúc êm đềm
Dù đời dài là bao khốn khó
Là phong ba, là muôn bão tố
Luôn bên nhau bao niềm buồn vui
Luôn nâng niu câu cười tiếng khóc
Sẻ chia đời nhau
Bài ca này anh viết cho em
Khi bình minh ngất ngây bên trời
Ru hồn người ngàn đắm say thêm
Trong mùa xuân về trên khắp lối
Giấc xuân về phơi phới
Nắng tươi hồng ngàn nơi
Ngồi hát em nghe khúc ca êm đềm
Chào đón xuân tươi ngất ngây bên thềm
Say đắm nỗi niềm
Kiều I - Nhan Sắc Khuynh Thành - Hồng Nhiên và Quốc Duy
Kiều I - Nhan Sắc Khuynh Thành
Lời nhạc từ truyện Kiều của NGUYỄN DU
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày HỒNG NHIÊN & QUỐC DUY
Nhạc nền :
Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.
Cảo thơm lần giở trước đèn,
Phong tình có lục còn truyền sử xanh
Năm xưa nơi triều Minh,
bốn phương đang an lành
Dân gian trong niềm vui,
khắp chốn vang lời ca
Làng xa có viên ngoại họ Vương
Được xem là gia đình bực trung
Có Vương Quan là trai thứ
Kế tiếp theo dòng thư hương
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị,
em là Thúy Vân.
Năm xưa hai chị em
Thúy Vân và Thúy Kiều
Cốt cách như nhành mai,
tâm ý thật tinh minh
Nàng Vân dung nhan như vầng trăng
Tha thướt, ý tứ luôn đằm thắm
Vương Thúy Kiều rất thông minh
Với sắc tài vượt trội hơn
Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh sấp xỉ
tới tuần cập kê
Êm đềm trướng rủ màn che,
Tường đông ong bướm
đi về mặc ai
đi về mặc ai
Kiều II - Liễu Rũ Buông Mành - Hồng Nhiên và Phát Đạt
Kiều II - Liễu Rũ Buông Mành
Lời nhạc từ truyện Kiều của NGUYỄN DU
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày HỒNG NHIÊN & PHÁT ĐẠT
Nhạc nền :
Chẳng ngờ gã Mã Giám Sinh,
Vẫn là một đứa phong tình đã quen.
Quá chơi lại gặp hồi đen,
Quen mùi lại kiếm ăn miền nguyệt hoa .
Lầu xanh có mụ Tú Bà,
Làng chơi đã trở về già hết duyên.
Tình cờ chẳng hẹn mà nên,
Mạt cưa mướp đắng đôi bên một phường.
Chung nhau mở một lầu xanh
Quanh năm buôn phấn bán hương
Tìm người khắp chốn muôn phương
Mang về dạy nghề ăn chơi
Rủi may cũng vận mệnh thôi
Trời cao ép uổng thân côi
Xót xa chút phận thuyền quyên
Cành hoa hứng gió triền miên\
Thật tiếc thương cho một đóa trà mi
Con ong đã tỏ lối về đường đi
Ngọc biếc hương thơm nào có tiếc chi
Giọt riêng tầm tã trong nỗi sầu bi
Thôi còn chi nữa mà mong
Cuộc đời đến thế là xong
Số phần chịu cảnh long đong
Lệ tuôn ướt đẫm đôi dòng
Kiều III - Hết Kiếp Đoạn Trường - Hồng Nhiên và Phát Đạt
Kiều III - Hết Kiếp Đoạn Trường
Lời nhạc từ truyện Kiều của NGUYỄN DU
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày HỒNG NHIÊN & QUỐC DUY
Nhạc nền :
Hai tình vẹn vẽ hòa hai
Chẳng trong chăn gối cũng ngoài cầm thơ
Khi chén rượu khi cuộc cờ
Khi xem hoa nở khi chờ trăng tan
Mùa xuân năm cũ
Mặt ngoài e ấp
Tình trong như đã xuyến xao lòng ai
Mùa xuân năm ấy
Ngàn hoa tươi thắm
Cùng trao cho nhau khúc nhạc yêu thương
Từ mùa xuân đó
Ngàn muôn tai biến
một mùa chinh chiến máu xương triền miên
Giữa những khổ ải, xót xa lòng đau
Biển lớn, sóng dữ, núi cao, vực sâu,
Còn trong đáy tim một tiếng thề nguyền
Tìm về với nhau, trọn nỗi thâm tình
Xuân nay về đây
Niềm vui trên muôn lối
Xuân nuôi tình yêu
Miên man bao giấc mới
Cho miên man câu cười không vơi
Cho tin yêu ngập tràn thế giới
Mang đến cho nhân loại
Bao thắm thiết câu cười
Mùa xuân đang tới
Về trong nắng mới
Cùng muôn nồng thắm điểm tô ngàn nơi
Nhạc trời chơi vơi
Cung điệu đang rơi
Về theo tiếng gió đắm say lòng người
Hồn nghe phơi phới
Lòng như chơi vơi
Ngàn muôn say đắm ngất ngây niềm vui
Réo rắt khúc hát đón xuân về đây
Tiếng hát quấn quýt cuốn theo điệu say
Cùng bao thiết tha ngàn câu tình đầy
Về bên thế gian một giấc mơ dài
Ngày chị đi, trời xa, ai có tiếc
Hoa gạo rụng rồi, như lời hát lý lơi
Ngày chị đi, trời xa ai có biết
Cỏ úa Hương tàn trong khắc khoãi đơn côi…
Ngày chị đi hoa tàn chia cô quạnh
Mưa xứ người thành biệt khúc nghẹn ngào
Hương khói mỏng đưa linh về cõi lạnh
Ngơ ngác quan tài, không di ảnh, theo sau…
Thôi nhé chị ơi, xin mau về bên mẹ
Đêm lạnh xứ người, chuông không nguyện hồn hoang
Đi nhé chị ơi, em đưa về đất mẹ
Mộ địa xứ người nào phải để nương thân…
Thôi nhé chị ơi, xin mau đến cõi thiêng
Theo khói hương thơm về nhanh chốn niết bàn
Ngày chị đi không khăn sô đưa lối
Mây xứ người không trắng nổi màu tang
Ngày chị đi, linh về nơi nẻo tối
Ngọn nến mờ thêm hiu hắt dung nhan…
Ngày chị đi, vòng tay em ôm chặt
Chút tàn tro là chứng tích cuộc đời
Gạt nước mắt niệm câu kinh siêu độ
Dấu yêu này… là lần cuối…
….Chị ơi…..
1.
Gửi từ nơi này lời chúc thiết tha
Xin đời yên lành, hạnh phúc muôn nhà
Một năm bình an, ấm áp chan hoà
Khắp chốn êm đềm vang tiếng hoan ca
Gửi từ nơi này một khúc tình xuân
Đi khắp muôn phương hạt giống gieo mầm
Một khúc xuân tươi từ trong đầm ấm
Trao hết cho đời, đẹp những ân tình
Gửi đến đất trời tiếng gió vấn vương
Thắp sáng ngàn hoa tia nắng mặn mà
Gửi đến tầng mây lời reo khắp hướng
Bao nỗi u sầu sẽ mãi xóa nhòa
Gửi lời ngọt ngào theo nắng bình minh
Thêm vạn tiếng cười vui khúc thanh bình
Cùng những yêu thương và bao thắm thiết
Lời cầu chúc người gửi đến từ tim
2.
Gửi từ nơi này lời chúc thật tươi
Xin hạt nắng vàng rơi xuống muôn nơi
Tình yêu nở hoa bát ngát hương đời
Núi lớn sông dài vang tiếng ca vui
Gửi từ nơi này lời chúc bình an
Trao tiếng hân hoan phố lớn đến thôn làng
Người đến bên nhau bằng muôn thân ái
Trong tiếng reo cười xuân đến huy hoàng
Gửi đến muôn người câu hát thân thương
Xin chúc nơi nơi mãi mãi yên lành
Qua hết buồn đau, còn đây hạnh phúc
Tiếng hát yêu đời sẽ mãi vang lừng
Gửi lời êm đềm như gió chiều rơi
Theo làn mây hồng trong nắng chơi vơi
Về đến muôn phương tình xuân tô thắm
Lời cầu chúc người gửi đến ngàn nơi
Gửi từ nơi này lời chúc thiết tha
Xin đời yên lành, hạnh phúc muôn nhà
Một năm bình an, ấm áp chan hoà
Khắp chốn êm đềm vang tiếng hoan ca
Gửi từ nơi này một khúc tình xuân
Đi khắp muôn phương hạt giống gieo mầm
Một khúc xuân tươi từ trong đầm ấm
Trao hết cho đời, đẹp những ân tình
Gửi đến đất trời tiếng gió thiết tha
Thắp sáng ngàn hoa tia nắng mặn mà
Gửi đến tầng mây lời reo khắp hướng
Bao nỗi u sầu sẽ mãi xóa nhòa
Gửi lời ngọt ngào theo nắng bình minh
Thêm vạn tiếng cười vui khúc thanh bình
Cùng những yêu thương và bao thắm thiết
Lời cầu chúc người gửi đến từ tim
Ngày đã tới
Giọt nồng đang rơi
Hồn đắm đuối
Theo tiếng chào mời
Ngàn mây trôi
Bầu trời xanh tươi
Cùng cánh gió
Tung bay bên đời
Người bước tới
Vườn hồng reo vui
Nụ còn say
Một khúc chơi vơi
Này người hỡi
Nắng lung linh bên trời bao thiết tha
Gió reo vui thêm ngàn khúc chan hoà
Thì tình ơi mau về với ta
Thì người ơi xin đừng cách xa
Lời thương yêu trao nhau thật thà
Người có biết
Tình nồng thắm thiết
Còn quấn quít
Câu hát triền miên
Nuôi một đàn con không nề gian khó
Nuôi bằng giọng ca nuôi bằng sữa ấm
Thương Mẹ Việt Nam vất vả tháng ngày
Thương Mẹ Việt Nam vai gánh tay gồng
Mưa nắng không sờn lòng Mẹ Việt nam
Tình Mẹ lớn tựa dòng sông
trọn niềm thương mang về biển cả
Tình Mẹ lấp ngọn Trường Sơn
ngàn lời ru đưa tới đỉnh trời
Mẹ Việt Nam niềm yêu chan chứa
Mẹ Việt Nam tiếng ca muôn đời
Nuôi một đàn con đến ngày khôn lớn
Nuôi bằng tình thương nuôi bằng công khó
Ơn Mẹ Việt Nam cao tới đỉnh trời
Ơn Mẹ Việt Nam thắm thiết muôn đời
Ôi tiếng ru mềm dịu dàng không vơi
Ly cà phê buổi sáng
Từng giọt rơi trên nền sữa trắng
Ngày đang lên nhẹ nhàng
Bên khung cửa vài ba hạt nắng
Ly cà phê buổi sáng
Nhìn đời trôi theo ngày cùng tháng
Bao tiếc nuối cũng đành
Còn bên ta ngàn nỗi muộn màng
Bên ly cà phê ôn đời ta
Bao chuyện buồn vui ngày chưa xa
Tim bâng khuâng theo bóng chiều qua
Muôn yêu thương vẫn mãi trong ta
Nhưng đường về xa xôi quá
Ly cà phê giọt đắng
Như đời buồn ngàn muôn trống vắng
Bao thương nhớ ngút ngàn
Vẫn trong ta, lặng lẽ, âm thầm
Mai sau xin thành đám bụi trần
Tung bay bên đời chẳng muộn phiền
Quên đi bao buồn vui thế gian
Mai sau xin thành gió ngang trời
Miên man reo lời hát muôn đời
Lang thang qua bao vùng mây khói
Vùng không gian ảo hư
Không ngậm ngùi uu tư
Làm cánh chim bay giữa trời
Vượt hết bao nhiêu núi đồi
Tìm một vùng thảnh thơi
Cùng ngàn niềm chơi vơi
Vui cùng gió mây trôi
Làm nhánh cây cao giữa rừng
Trong bầu trời muôn phương
Riêng mình ta một hướng
Mai sau xin thành biển xanh ngời
Mênh mông ngàn sóng vỗ muôn đời
Câu ca dịu dàng khúc tinh khôi
Mai sau xin thành tiếng ru tình
Si mê theo điệp khúc muôn hình
Say sưa trao niềm vui chan chứa
Vơi đi ngàn sầu đau
Không hận thù tranh đua
Cùng thế nhân trao tiếng cười
Mai tôi đi
bỏ lại thành phố sau lưng
Xa bạn bè
cùng những luyến tiếc nhớ thương
Mai tôi đi
về nơi xa ấy một phương
Mang theo người
hành trang là nỗi vấn vương
Tôi mang theo
trong tim muôn ngàn nỗi nhớ
Từng khu phố
dưới ánh bình minh chan hòa
Trong nắng tươi
nụ cười ai như đóa hoa
đẹp xinh, hương sắc mặn mà
Tôi mang theo
ngọn gió lắt lay bên trời
Trong chiều về,
khi hoàng hôn nhẹ nhàng rơi
Ngàn yêu thương
người dắt nhau đi trên đường
ngọt ngào không gian thoáng hương
Tôi mang theo
nỗi hân hoan cùng bạn hữu
Cùng tung hứng
sẻ chia vần thơ điệu nhạc
Đêm đã rơi
nhưng ngàn câu vẫn chưa thôi
Rộn rã tiếng ca câu cười
Mai tôi đi
bỏ lại thành phố sau lưng
Xin tạm biệt
bạn bè cùng những vấn vương
Mai tôi đi
về nơi xa ấy một phương
Nhưng mai này
lại về chốn cũ nhớ thương
Đôi khi bên nhau ta chia muôn khát khao
Bao nhiêu si mê qua ánh mắt đổi trao
Nghe con tim đang run nơi đáy hồn nôn nao
Ngàn lời yêu nhức nhối
Đôi khi bên nhau sáng nắng đến chiều mưa
Khi môi kề môi ngàn lời như cũng thừa
Còn bên ta tiếng thở muôn điệu tình đong đưa
Lời yêu nói sao vừa
Cuộc đời chung quanh sao như quá ngắn
Cùng về bên nhau quên đi tất cả bao sầu vương
Trong vòng tay ôm ta chia nhau nụ hôn
Nuôi ngàn đam mê bừng theo mùi da thơm
Cho ngập tràn châu thân ngọn lửa đỏ yêu thương
Đôi khi bên nhau ta chỉ muốn nhìn nhau
Cho môi kề môi thay bao tiếng đổi trao
Say đắm như dâng cao theo mười ngón xôn xao
Lời yêu thương quay quắt
Đôi khi bên nhau ta như chẳng cần chi
Da thịt run theo ngàn niềm mê đắm này
Lời yêu thương rã rời
Trong nhịp điệu mê say
Tình sốt bỏng thân ta
Mẹ đi tìm con
Vượt bao đồi non đã mấy thu sang
Mẹ đi tìm con
Tìm nơi rừng xanh bao lối lang thang
Mẹ đi tìm con
Ngàn muôn vực sâu, đã bao ngày tháng
Mẹ đi tìm con
Một thân tả tơi muôn nỗi xót xa
Mẹ đi tìm con
Giọt máu đào rơi, nước mắt chan hòa
Mẹ đi tìm con
Giữa bao tử sinh vẫn đấy chưa qua
Mẹ đi tìm con giữa chốn vô thường
Giữa địa ngục sâu Mẹ vẫn đi tìm
Mẹ đi tìm con
Mẹ đi tìm con
Ôi đứa con yêu
Ôi đứa con thương
Mất bóng trong đêm chập chùng
Mẹ đi đã biết bao năm
Tìm bao đứa con xa xăm
Tìm bao đứa con âm thầm
Ra đi khắp chốn muôn phương
Còn đâu ngàn nỗi yêu thương
Ôi những con yêu của Mẹ
Mẹ đi tìm con
Tìm nơi biển xanh sóng nước mênh mông
Mẹ đi tìm con
Thuyền kia mỏng manh giữa những bão giông
Mẹ đi tìm con
Nhìn bao khổ đau làm một nhân chứng
Mẹ đi tìm con
Bỏ quê bỏ hương muôn giấc u sầu
Mẹ đi tìm con
Lạc nơi miền xa các nước Tây Âu
Mẹ đi tìm con
Một thân lưu vong bao nỗi xót đau
Giờ đây Mẹ chết không oán không sầu
Tình thương của Mẹ nở đóa hoa nhiệm mầu
Ru con thuở xưa khi nằm nôi
Thương yêu chở che không hề thôi
Qua cơn bão giông trong cuộc đời
Cùng bao nhiêu nắng mưa bên trời
Hoang mang, khó khăn, bao đầy vơi
Nuôi con chắt chiu theo ngày trôi
Mẹ là nỗi thương yêu không rời
Và còn đó bao nỗi dịu dàng
Tình mẹ ấm áp chứa chan
Tựa hạt nắng buổi sớm nhẹ nhàng
Đến với bao yêu thương ngập tràn
Và còn đó câu ru theo thời gian
Lời yêu thương của Mẹ như miên man
Mãi ngân vang
Hôm nay kính dâng Mẹ Việt Nam
Câu ca chứa chan muôn đằm thắm
Lời trong đáy tim xin thật ấm
Bay cao đến biển xa non ngàn
Con xin cảm ơn Mẹ Việt Nam
Bao nhiêu gian khó không thở than
Mẹ là nỗi thương yêu dịu dàng
Ngày xưa khi còn thơ tôi vẫn hay giận hờn
Thường khi Mẹ bên tôi, dìu dắt tôi ngoài đường
Và khi Mẹ đón đưa, chờ tôi trước cổng trường
Tôi vờ như không thấy
Luôn vui đùa mê mải
Mẹ âm thầm không nói
Tránh xa dưới lùm cây
Bạn học trêu ghẹo tôi có Mẹ không bình thường
Chỉ một con mắt thôi, sao lo lắng cho gia đình?
Lời trêu thấu tận tim, suốt một thuở học đường
Ngày xưa tôi mong ước
Trên đời Mẹ không có
Thì tôi đâu xấu hổ
Với người mẹ chột mù
Mẹ tôi nghề nấu ăn để nuôi con học hành
Mẹ không màng khó khăn gánh hết bao nhọc nhằn
Nhưng mỗi khi gần bên, tôi vẫn luôn ngại ngần
Tôi thường hay trốn lánh,\
Tìm về nơi góc vắng
Một mình thầm ao ước
Xin người mẹ vẹn nguyên
Rồi khi tôi lớn khôn, đã xong chuyện học hành
Nhờ công lao của Mẹ, nên có được mảnh bằng
Ngày đám cưới của tôi, không bóng đấng sinh thành
Vì tôi đã nói dối
Lời cùng người hôn phối
Tôi đứa trẻ mồ côi
Mất mẹ cha lâu rồi
Vài năm sau mẹ tôi đến thăm trước cửa nhà
Các con tôi ghẹo trêu người đàn bà mù lòa
Tôi đuổi xua mẹ tôi, như kẻ xa người lạ
Mẹ tôi buồn lặng lẽ
Trao một lời xin lỗi
Rồi quay bước ra đi
Nói rằng lầm địa chỉ
Một hôm tôi về thăm nơi chốn xưa thôn làng
Được tin qua người quen, mẹ tôi đã từ trần
Mẹ gửi lại cho tôi bức tâm thư tuyệt mệnh
Ngày thơ tôi tai biến
Mẹ cho tôi con mắt
Để tôi còn được thấy
Một thế giới trong lành
Vì sao, vì sao?
Tôi như người mù lòa
Vì sao, vì sao?
Giờ đã quá muộn rồi
Mẹ bây giờ đã về nơi xa lắc
Ngồi gục đầu, nghẹn ngào tôi khóc ngất
Mẹ ơi, mẹ ơi
Lung linh ánh hồng tuyệt vời
Xôn xao nắng về muôn nơi
Từ ngàn xa gió đang về tới
Đổi trao bao lời chào hỏi
Ngất ngây tiếng lòng chơi vơi
Hân hoan tiếng người chào mời
Say theo nhạc chiều đang rơi
Về nơi đây chiều thu mênh mông
Về nơi đây say sưa giọt hồng
Về cho nhau bao nhiêu nồng thắm
Về nơi đây trao hết tiếng lòng
Mông lung giấc chiều về đây
Miên man nắng còn hây hây
Chiều thu ơi, ta về nơi đây
Tiếng thu không lời đổi thay
Ngất ngây một vùng trời mây
Trong cơn gió chiều nhẹ bay
Ta nghe lòng mình như say
Miền trung mưa nắng quê tôi hai mùa
Ruộng nương xơ xác quê tôi thật buồn
Đã bao nhiêu năm ngàn giông bão xuống
Một vùng đất nghèo bao nỗi đau thương
Miền trung quê tôi cằn khô sỏi đá
Có con nắng về rát bỏng thịt da
Miền trung quê tôi dai dẳng cơn mưa
Dân tôi lo âu cho những vụ mùa
Quê tôi ơi ! Trong cơn bão tố
Giữa thênh thang gió lớn ngập trời
Quê tôi ơi ! Bao nỗi tả tơi
Con nước dâng đẫm ướt mắt môi
Quê tôi ơi ! Muôn lời van xin
Mau về đây ánh nắng bình minh
Miền trung mưa bão trong bao u sầu
Gửi về nơi ấy trăm muôn nghìn lời
Miền trung thương yêu còn đây trong tôi
Một câu tha thiết sẻ chia cùng người
Ừ thì thôi, thì thôi ta nhé
Ừ thì xa bao niềm nhân thế
Về nằm ru riêng ta một giấc mộng dài
Để qua đi trong tim ngàn khúc u hoài
Quên chuyện thế nhân bao lời bi ai
Buồn mà chi, buồn rồi cũng thế
Chiều tàn hơi, đường xa bóng xế
Chuyện vừa qua, buồn vui, tiếng khóc câu cười
Rồi phôi pha, quên đi trong giấc ngủ vùi
Một cõi thinh không,
Riêng mình ta thôi
Đi về
Quên chuyện xưa nhức nhối
Riêng mình
Ôm một vùng mây khói
Ta về cõi mộng
Vui buồn khóc cười
Cũng riêng ta mà thôi
Ừ thì thôi, thì thôi ta nhé
Ừ thì quên ngàn cơn giông gió
Ừ thì xa câu thơ, tiếng hát bên đời
Về mình ta, mênh mông vùng cuối chân trời
Một cõi thênh thang, ngàn niềm chơi vơi
Đến từ đâu rồi đi về đâu
Mấy niềm vui, bao nỗi u sầu ?
Đi trên đường dài nhân thế
Bao yêu thương cùng đam mê
Rồi chìm vào bóng đổ hoàng hôn
Còn lại ký ức buồn tênh
Và ngàn nỗi nhớ không hình
Sẽ còn lại ta với ta
Ôm ngàn niềm xưa thiết tha
Về nơi miên viễn thật xa
Lạnh lùng lìa bỏ cõi đời
Chìm vào vũng tối không người
Quên hết bao nhiêu buồn vui
Đến rồi đi về nơi tịch liêu
Cõi trần gian lắm nỗi tiêu điều
Bao nhiêu buồn vui thương tiếc
Câu cười chen trong tiếng khóc
Rồi mai này có nhớ đến nhau
Đường trần một giấc chiêm bao
Mà người còn mãi đi vào
Đến từ đâu rồi đi về đâu
Mấy niềm vui, bao nỗi u sầu ?
Đi trên đường dài nhân thế
Bao yêu thương cùng đam mê
Rồi chìm vào bóng đổ hoàng hôn
Còn lại ký ức buồn tênh
Và ngàn nỗi nhớ không hình
Sẽ còn lại ta với ta
Ôm ngàn niềm xưa thiết tha
Về nơi miên viễn thật xa
Lạnh lùng lìa bỏ cõi đời
Chìm vào vũng tối không người
Quên hết bao nhiêu buồn vui
Đến rồi đi về nơi tịch liêu
Cõi trần gian lắm nỗi tiêu điều
Bao nhiêu buồn vui thương tiếc
Câu cười chen trong tiếng khóc
Rồi mai này có nhớ đến nhau
Đường trần một giấc chiêm bao
Mà người còn mãi đi vào
Mẹ ơi!…. Mình vừa bên nhau…
Con vẫn nhỏ như ngày nào bé nhỏ
Mẹ vẫn hiền như vạt nắng thềm sau
Bắp ngô thơm dường như còn nóng
Dẻo ngọt ngào hương vị Mẹ trao…
Giọt nắng lung linh…
Màu lau tóc Mẹ…
Và những dư âm…
Tràn dâng thiết tha
Lời ru năm cũ
Sao bỗng chập chờn
Về đây ẩn hiện
Một thuở xa xăm…
Mẹ ơi!… Mẹ vừa ôm con….
Con hờn dỗi như chưa từng dỗi hờn
Mẹ dịu dàng như tà áo Quan Âm
Trong tay nhau đất trời thành bé nhỏ
Phút giây này bỗng chốc hóa trăm năm…
Nước mắt long lanh
Hạnh phúc Chan hòa
Nước mắt tinh khôi
Thuần khiết Ngọc ngà…
Lăn trên má con…
Nước mắt đau thương
Cằn cỗi Nhọc nhằn
Nước mắt thiêng liêng
Cao quý Vĩnh hằng…
Chỉ một giọt thôi
Đọng trên da nhăn…
Mẹ ơi!… Đi đâu vậy mẹ ơi….
Bàn tay êm ai luồn trong tóc mềm
Tan giấc mơ dài theo niềm hạnh phúc
Đêm tịch liêu bừng lên cơn thổn thức
Tỉnh ngủ rồi mà nước mắt chưa khô
Dạ đài mấy bước?
Bóng mẹ hư vô
Làm sao thấy được?
Con lạy Trời xin mẹ lại về đêm mai….
Một lần bên nhau
tình nghe như đã sâu
Lời yêu nôn nao
theo ngày đến xôn xao
Ngàn câu thắm thiết
trong bao niềm da diết
Yêu thương dịu dàng mang đến cho nhau
Trong đêm nồng nàn chia muôn khát khao
Dạt dào cơn đắm say
Trọn tiếng yêu ngọt ngào
Bầu trời như thật xanh
Lấp lánh muôn hạt nắng
Quấn quýt vầng mây trắng
Gieo ấm áp bên đời
Và niềm yêu đầy vơi
Thắm thiết đang về tới
Ấm áp trăm ngàn nỗi
Chứa chan tim người
Một lần bên nhau
tình như đã đậm sâu
Ngờ đâu thương đau
đang về đến thật mau
Còn đây ray rức
Trong đêm buồn thao thức
Lời yêu ngọt ngào xin giữ cho nhau
Dù bao muộn phiền còn đó xanh xao
Ngập hồn câu nhớ thương
Ngàn vấn vương nghẹn ngào
Ta chỉ xin em nửa nụ cười
Để từ ngàn dặm những đêm rơi
Thương về phương cũ giờ xa lắm
Tiếc nuối nụ hôn thuở chung đôi
Em chỉ cho ta nửa cuộc tình
Nửa vầng trăng muộn nửa lòng tin
Duyên từ đôi ngả, đời vô hướng
Nhạt ánh trăng khuya, đậm bóng hình
Trao em
Ta trao em một nửa thôi
Cho ta
Em cho ta nửa câu mời
Một nửa, một nửa thôi
Một nửa giấc đầy vơi
Nụ cười đêm xưa bối rối
Cuộc tình mong manh nửa lối
Mộng dài nay đã đôi nơi
Ta trót trao em nửa cuộc đời
Nửa đời còn lại khóc chia phôi
Linh chi chuốc mãi hồn cay đắng
Tìm đâu vị ngọt nửa vành môi…
Ta chỉ xin em nửa nụ cười
Để từ ngàn dặm những đêm rơi
Thương về phương cũ giờ xa lắm
Tiếc nuối nụ hôn thuở chung đôi
Em chỉ cho ta nửa cuộc tình
Nửa vầng trăng muộn nửa lòng tin
Duyên từ đôi ngả, đời vô hướng
Nhạt ánh trăng khuya, đậm bóng hình
Trao em
Ta trao em một nửa thôi
Cho ta
Em cho ta nửa câu mời
Một nửa, một nửa thôi
Một nửa giấc đầy vơi
Nụ cười đêm xưa bối rối
Cuộc tình mong manh nửa lối
Mộng dài nay đã đôi nơi
Ta trót trao em nửa cuộc đời
Nửa đời còn lại khóc chia phôi
Linh chi chuốc mãi hồn cay đắng
Tìm đâu vị ngọt nửa vành môi…
Mùa Đông ơi mùa đông
Có nghe lời xuân gọi
Mùa đông ơi mùa đông
Nghe thấy xin trả lời
Phố thị màn sương rơi
Buông bên đời bãng lãng
Mùa đông ơi mùa đông
Nghe chăng lời xuân nhớ
Lạnh lùng đôi tay nhỏ
Mùa đông phương xa đó
Có hay sầu quắt quay?
Mùa đông ơi mùa đông
Dù mênh mông biển lớn
Dù muôn trùng cách chia
Sẽ nghe lời xuân gọi
Về cùng ánh xuân tươi
Vùng cỏ hoa nắng chói
Mùa đông ơi mùa đông
Một vườn mơ xuân chín
Hoa hé nụ chờ mong
Cánh chim trời phiêu bạt
Về say trong nắng hồng
Trong nỗi yêu ngập lòng
Mùa Đông ơi mùa đông
Đến hẹn đông lại về
Mùa đông ơi mùa đông
Vì có lời hẹn thề
Bến tình đầy đam mê
Như câu chuyện cổ tích
Mùa đông ơi mùa đông
Xuân tươi về ngập nắng
Sưởi tim nhau thật ấm
Đông mang tình yêu đến
Đông hòa với Xuân sang
1.
Mùa đông Paris năm nay dài quá
Trời vào tháng ba nhưng sao lạnh giá
Ngàn hoa tuyết phủ mịt mờ con phố đi qua
Cùng cơn gió vẫn thì thào rét buốt thịt da
Tìm hoài không ra hạt nắng mặn mà
Mùa đông Paris mang cơn lạnh đến
Bầu trời mênh mông một màu tuyết trắng
Chiều như lắng theo cơn sầu ngọn tháp Eiffel
Buồn rưng rưng, theo muôn ngàn sợi rớt nghiêng nghiêng
Ngọn tháp chênh chao trong gió vô tình
Mùa đông Paris nghe buồn vu vơ
Đường phố vắng trong cơn ơ thờ
Elysée đìu hiu vàng võ
Khải Hoàn Môn tiêu điều trong gió
Ngọn Concorde chìm trong cơn mê
Đường thênh thang đâu bao ngựa xe?
Ngàn im lắng trong ánh đèn mờ
Mùa đông Paris năm nay buồn lắm
Khu vườn Lục Xâm lạnh lùng hoa trắng
Tìm đâu thấy những bóng hồng dạo bước vườn đông
Mà chỉ có sông Seine hờn trong nỗi thương mong
Nhớ người khách xa đã đến bao lần
2.\
Mùa đông Paris như dài lê thê
Ngày trống vắng không nơi đi về
Khu La tin ngậm ngùi hiu hắt
Saint Michel không người du khách
Tìm đâu ra bao đôi tình nhân
Quán cà phê bên tiếng chuông ngân
Notre Dame vang những thì thầm
Mùa đông Paris năm nay buồn quá
Đền Sacré Coeur lạnh lùng ghế đá
Khu Montmartre không dặt dìu người đến kẻ qua
Người họa sĩ đứng thẩn thờ ngắm những tuyết hoa
Đang phủ đầy trên khu phố hiền hòa
3.
Mùa đông Paris buồn quá người ơi
Cho ta chợt thèm giọt nắng vàng rơi
Vùng trời xa xôi cùng nỗi nhớ không rời
Không là mùa xuân, không là mùa hạ
Không là mùa thu, không phải mùa đông
Mà là một mùa nhớ mênh mông
Về một miền ngàn nỗi chờ mong
Vùng trời xa hồn còn mãi ngóng
Không là mùa xuân, không là mùa hạ
Không là mùa thu, không phải mùa đông
Mà là một mùa nhớ chưa qua
Một đời dài ngàn nỗi thiết tha
Còn trong tim giấc nhớ thật thà
Bao năm rời xa chốn cũ
Bấy nhiêu mùa nhớ khôn nguôi
Bao năm mang hồn viễn xứ
Lang thang khắp chốn muôn nơi
Mà tình dài còn dâng chơi vơi
Mà sầu dài còn trong giấc tối
Không là mùa xuân, không là mùa hạ
Không là mùa thu, không phải mùa đông
Mà là một mùa nhớ không thôi
Còn ngập hồn niềm cũ chưa vơi
Ngàn sầu thương nhớ bên kia đời
Không là mùa xuân, không là mùa hạ
Không là mùa thu, không phải mùa đông
Mà là một mùa nhớ mênh mông
Về một miền ngàn nỗi chờ mong
Vùng trời xa hồn còn mãi ngóng
Không là mùa xuân, không là mùa hạ
Không là mùa thu, không phải mùa đông
Mà là một mùa nhớ chưa qua
Một đời dài ngàn nỗi thiết tha
Còn trong tim giấc nhớ thật thà
Bao năm rời xa chốn cũ
Bấy nhiêu mùa nhớ khôn nguôi
Bao năm mang hồn viễn xứ
Lang thang khắp chốn muôn nơi
Mà tình dài còn dâng chơi vơi
Mà sầu dài còn trong giấc tối
Không là mùa xuân, không là mùa hạ
Không là mùa thu, không phải mùa đông
Mà là một mùa nhớ không thôi
Còn ngập hồn niềm cũ chưa vơi
Ngàn sầu thương nhớ bên kia đời
Mùa thu về nơi Kinh Đô
Theo chiếc lá rơi ngoài hiên
Cơn gió kêu than niềm riêng
Ru ai một giấc sầu miên
Dòng sông vẫn trôi lờ lững
Nước reo nhịp điệu hờ hững
Nhắc ai câu chuyện chưa ngưng
Niềm xưa bao nỗi ân tình
Mùa thu Kinh Đô
Trong muôn ngàn nỗi hư hao
Mùa thu Kinh Đô
Bao nhiêu kỷ niệm xuyến xao
Dòng sông kia vẫn trôi bên đời,
Mà người xưa đã nơi phương trời
Tình ơi!
Tình ơi biết bao giờ nguôi!
Mùa thu về nơi Kinh Đô
Có tiếng chuông chiều ngân nga,
Có kẻ trông mong người xa
Với ngàn hoài niệm thiết tha.
Tình xưa bây giờ xa ngái
Giấc thu một màu hoang hoải
Giữa bao rêu phong chiều phai
Mình ai ôm nỗi ngậm ngùi
Mùa thu Kinh Đô
Dòng sông kia vẫn trôi bên đời,
Mà người xưa đã nơi phương trời
Tình ơi!
Tình ơi ơi biết bao giờ nguôi!
“Mùa Xuân Của Anh” là một bản tình ca của một mùa xuân tươi mới, lung linh ánh nắng và đong đầy sức sống. Bài hát không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp của mùa xuân mà còn là những cảm xúc chân thành dành cho người thương yêu.
Với giọng hát đầy cảm xúc và truyền cảm của Phát Đạt, từng câu chữ trong bài hát như được thắp sáng, mang đến một không gian ngập tràn hương xuân và niềm vui bất tận.
MÙA XUÂN CỦA ANH
Nhạc và lời : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : PHÁT ĐẠT
Nhạc nền :
Em là mùa xuân nắng ấm
Lung linh tia vàng ngàn ánh
Trong vườn hồng muôn nụ thắm
Vui trong gió biếc thênh thang
Em là cành xuân muôn nhánh
Nở muôn đóa thắm bên mành
Cho tình về đây quẩn quanh
Ngất ngây ngàn nỗi chân thành
Mùa xuân của anh
Em là mùa xuân của anh
Về trong bình minh
Em giọt nắng vàng lung linh
Xóa tan giá băng
Để muôn tiếng lòng đến nhanh
Em là nụ xuân rất biếc
Bên anh ngàn câu mải miết
Chia nhau tình ta thắm thiết
Em là mùa xuân đang tới
Mang về ngàn tình phơi phới
Cho hồn ngàn niềm đắm đuối
Trong anh một cõi chơi vơi
Em là mùa xuân rất mới
Về trong xanh ngát bầu trời
Theo vầng mây trắng đón mời
Vấn vương ngàn tiếng bên đời
Ngày đến trong muôn ngàn nỗi
Dịu dàng, ngất ngây
Người đến bên ta một cõi
Nồng nàn, đắm say
Tình đến ru nhau ngày mới
Ngọt ngào hương nồng đưa tới
Tiếng xuân rộn rã bên đời
Anh yêu em
Trong mênh mông mùa xuân đang tới
Anh yêu em
Trong miên man ngàn hạnh phúc mới
Yêu em trọn kiếp không thôi
Yêu em tình mãi không rời
Ngập hồn niềm yêu chẳng vơi
Anh yêu em
Trong thênh thang mùa xuân khắp chốn
Anh yêu em
Trong miên man tình xuân đang đến
Yêu em rực cháy nỗi niềm
Yêu em ngàn tiếng êm đềm
Tình nồng sẽ mãi trong tim
Ngày đến trong ngàn say đắm
Trời hồng rất êm
Người đến trong nụ xuân thắm
Cho nồng ấm thêm
Mùa xuân làm thơ yêu em
Ngọt ngào tình xuân đang đến
Khúc xuân ngàn tiếng êm đềm
Dường như con tim đang rộn rã
Theo nhịp đồng hồ quay mau
Dường như bao người đang vội vã
Hân hoan tìm về bên nhau
Dường như đêm reo vui lời gió
Thành phố đang tưng bừng rực rỡ
Lung linh muôn ánh đèn màu
Tình thân bao nỗi dạt dào
Happy new year
Heureuse année
Mời nhau nâng ly cung chúc tân xuân
Ngàn câu miên man bên chén rượu mừng
Ấm áp trao nhau điệp khúc tương phùng
Từ ngàn phương ta quay về đây
Về trao nhau nụ cười thân ái
Và cùng
Happy new year
Heureuse année
Cùng bao thân thương ta nâng ly thật cao
Mừng năm đang qua với bao lời xôn xao
Niềm vui muôn sắc muôn màu
Dường như con tim đang thật ấm
Theo điệu nhạc vui ngất ngây
Dường như nghe lòng ta chợt đắm
Theo men nồng ru giấc say
Dường như không gian chung nhịp thở
Thế giới đang dang tay rộng mở
Hân hoan nâng chén rượu mừng
Chào năm đang tới tưng bừng
Anh hôn em mừng ngày tình nhân
Nụ hôn bừng nắng bình minh rạng ngời
Anh hôn em nghiêng ngả khung trời
Nụ hôn say đắm thay muôn ngàn lời
Anh hôn em
Cùng quên đi nhân thế nhiễu nhương
Chia nhau tròn giấc vấn vương ngọt ngào
Em cứ là em môi thắm má đào
Em cứ là em dòng suối ngọt ngào
Là ta cùng kết mối tơ duyên
Dìu nhau về một cõi uyên nguyên
Nghe tình dâng đầy ắp con tim
Anh hôn em mừng một ngày vui
Nụ hôn ấm áp, tinh khôi, dịu dàng
Anh hôn em tha thiết nồng nàn
Nụ hôn chất chứa muôn câu thâm tình
Anh hôn em
Hôn nồng nàn lên mắt lên môi
Theo tình yêu đến đỉnh cao tuyệt vời
Một ngày chợt nắng
Một ngày chợt mưa
Chìm vào trống vắng
Tìm giấc mộng xưa
Nhạt nhòa tình cũ
Đau đáu tình sau
Con tim mù lòa
nức nở thương đau
màu buồn lên cao
chất trong đêm sầu
Tình như say khi tình đang chắp cánh
Tình ru ta quên đi bao lầm lỗi
lá nhớ rơi nhanh
Rồi tình cũng lặng lẽ trôi qua
mong đêm dài xua bóng cô đơn
Một mình trong quạnh hiu nhung nhớ
Nỗi muộn phiền xanh
Một lần chợt đến
Một lần chợt đi
Còn đầy dấu vết
Một mối tình si
Còn gì mà giữ
Ngày ấy xa xôi
Lời buồn câu chữ
Sao mãi quẩn quanh?
Ngậm ngùi riêng ta
Nỗi muộn phiền xanh
Bên nhau trong ngày đang tới
Đi trên muôn giọt nắng mới
Nghe tim xôn xao nhịp theo giấc đời
Miên man ngàn câu hoan ca
Âm vang lời vui phố xá
Tình ý đậm đà
Nắm tay nhau để thấy thật gần
Nghe lòng ngàn muôn xuyến xao
Nắm tay nhau để nhớ một lần
Nghe hồn ta bay vút cao
Về nơi xa tít xinh tươi cỏ hoa
Địa đàng hoang vắng chỉ riêng mình ta
Vang khúc tình ca
Nắm tay nhau thật sát một lần
Cho lòng ngàn muôn luyến luu
Nắm tay nhau chẳng chút ngại ngần
Ru hồn theo giấc miên du
Bầu trời xanh ngát gió mây lững lơ
Ngàn tia nắng ấm trong cơn mộng mơ
Ngây ngất tình thơ
Bên nhau trong ngày đang tới
Chia nhau nỗi niềm rất mới
Say theo mây bay về nơi cuối trời
Trao nhau câu chuyện bâng quơ
Buồn vui và bao hớn hở
Đẹp nỗi mong chờ
Đến bên tôi bằng ánh mắt nồng nàn
Đến bên tôi bằng tiếng nói dịu dàng
Khi mùa xuân về theo gió mát
Khi hè sang trong tia nắng đổ
Mùa rơi giữa chốn thênh thang
Ngày dài viết khúc tình ca
Tiếng hát yêu thương
vấn vương trao nàng
Nàng là tiếng cười luôn rộn rã bên đời
Nàng là hiện hữu, là lẽ sống của tôi
Tôi sẽ bên nàng đến giây phút cuối
Tôi sẽ yêu nàng trọn kiếp không thôi
Nàng một tâm hồn đẹp và con tim nóng
Nàng một ngọn lửa hồng sưởi ấm tình yêu
Nàng là thịt da, nàng là dòng máu
Nàng là những gì quý báu nhất đời tôi
Chiếc bóng mát bên tôi mãi một đời
Ánh lấp lánh đêm tỏa sao sáng ngời
Khi mùa thu vàng rơi trên lối
Khi mùa đông ngàn nơi tuyết trắng
Mùa sang mây gió chơi vơi
Dìu nhau về chốn xa xôi
Chia sẻ yêu thương
ấm êm cuộc đời
Nắng lên rồi
Nắng về trên đảo vắng
Mây lững lờ thấp thoáng chốn đồi cao
Cùng về đây nghe hồn ta xuyến xao
Theo tiếng gió xuyên cành thông rì rào
Nắng lên rồi
Nắng về nuôi ta ấm
Bao nồng nàn theo hạt rớt lung linh
Trên sóng nước mình ta chốn mông mênh
Biểnvỗ về câu hát khẽ, ru êm
Lòng như say,
Bao nhiêu nỗi yêu thương
Tình dâng cao
Theo con sóng ngập hồn
Cùng về đây
Vùng trời xanh đảo vắng
Phú Quốc thì thầm
Ngàn lời ru đầm ấm
Khúc hát ngọt ngào
Tiếng sóng vỗ miên man
Nắng lên rồi
Nắng về trên Phú Quốc
Nuôi hồn người rộn rã với ánh dương
Mai này xa, sẽ còn nhớ còn thương
Bao ngọt ngào Phú Quốc chốn quê hương
Nếu còn một ngày mai
Thì anh còn nhớ em không?
Những kỷ niệm xa xưa
Người ơi, có giữ trong lòng?
Ngày đến hanh hao màu nắng vàng
Chiều tới chênh vênh trời gió lộng
Mùa Xuân nồng nàn, ảo vọng tình ngông
Nếu còn một mộng mơ
Thì anh nghĩ đến em không?
Dẫu chỉ là mộng suông
Ngàn muôn ngăn cách chất chồng
Giờ đã xa xôi lời thắm nồng
Vực thẳm ngăn đôi bờ vô vọng
Là biển lệ sầu vời vợi mênh mông
Nếu
Nếu có một ngày
Anh bước sang sông
Có ngước mặt nhìn
Giữa chốn thinh không
Mây trắng mênh mông
Cơn gió bềnh bồng
Nếu
Nếu có một ngày
Chân anh đã mỏi
Xin cầm tay em,
rêu rong đá sỏi
Muôn ngàn bọt sóng
Là hoa cưới riêng mình
Nếu còn một kiếp sau
Thì anh có tìm em không?
Vẫn đứng chờ đợi anh
Đường xưa nắng ấm mây hồng
Màu áo năm xưa ngàn ước vọng
Còn mãi trong tim bao cõi mộng
Mặc nắng mưa về phai lối chờ mong
Nếu mai này người bỏ ta đi
giọt cà phê đắng nghét trên môi
nếu mai này tình xa tay với
cội buồn đâm chồi lá xanh xao
người bỏ ta đi cách xa phương trời
nơi cuối chân mây
hồn theo gió bay
sầu dâng mắt đỏ nhớ thương giấc xưa miệt mài
Nếu mai này người về nơi trống vắng
Bỏ quên lại bao chuyện xưa mưa nắng
Nếu mai này người bỏ ta đi
về chốn xa xăm
Nếu mai này người về nơi im ắng
Đánh rơi lại buồn dài theo năm tháng
héo úa dung nhan
Nếu mai này người bỏ ta đi
còn giọng ca, lời thơ hắt hiu
nếu mai này nhạt phai dấu yêu
còn thương đầy chữ nhớ trên mi
ngàn muôn thắm thiết đắm say trong hồn
bao yêu dấu xưa
trong cơn gió mưa
về trong ký ức nhớ thương nói sao cho vừa
Ngày xưa
Em còn ngây thơ
Trong tuổi mộng mơ
Vẩn vơ
Ngày xưa
Em còn sách vở
Tóc dài quấn quýt
Anh mơ dáng gầy
Nắng đổ lung linh giọt say
trong bước em tuyệt vời
Bước khẽ sau lưng lặng thinh
anh dám đâu ngỏ lời
Chỉ biết ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ
Trên đường phố vắng
Anh thường thơ thẩn theo sau
Ngẩn ngơ
trông tà áo trắng
nụ cười xinh xắn
Hây hây má hồng
Vẫn mãi ngẩn ngơ lặng thinh
theo bước em trong chiều
Giấc ngủ say sưa triền miên
em thướt tha yêu kiều
Lòng thương nhớ người
Tình dài tình nhớ âm thầm
Áo trắng tung bay chiều tàn
Quấn quýt tim anh vỏ vàng
Tình cứ lao đao
Rồi ngày qua đi rất nhanh
Ngày anh xa phố nhỏ
Với nỗi nhớ điên người
trong tim
Giờ đây
Hơn mười năm qua
Anh người xa xứ đã lâu
Giờ đây
trên đường phố vắng
anh thường thơ thẩn
vẩn vơ giữa chiều
Vẫn nhớ vẫn thương
tà áo thấp thoáng bay năm nào
Nỗi nhớ xôn xao giờ đây
sao bỗng dưng hiện về
Vì thấy bóng em
Người xưa
Vẫn tà áo trắng
Tóc dài quấn quýt mộng mơ
Người xưa
nụ cười rạng rỡ,
tay bồng tay bế,
em đi với người
Liếc khẽ đến anh lặng thinh,
đôi mắt em xa lạ
Vì lỡ năm xưa lặng im,
không đổi trao câu chào…
Giờ đành ngẩn ngơ
Ngày đến trong bao niềm xôn xao
Ngàn nỗi hân hoan đang mời chào
Lòng ấm áp theo bao lời tặng trao
Vườn hoa xinh tươi khoe màu rất mới
Trong tia vàng rơi mừng người đang tới
Con tim bao nỗi rộn ràng
Yêu thương cuộc đời
Ngày đến trong câu chào thân quen
Cùng xóa tan đi bao muộn phiền
Bạn hữu trao nhau bao lời triền miên
Con đường ta đi còn xa tít tắp
Đi trong cuộc đời cùng bao thương mến
Đi theo bao nỗi ngọt ngào
Có nhau trong đời
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : TRUNG HIẾU
Nhạc nền :
Nghiêng về nhau
Nghiêng lòng mình về một hướng nghe em
Nghe biển xanh
Đang vỗ về ru ta khúc dịu êm
Nghiêng về nhau
Như ngàn hoa nghiêng theo nắng ngoài sân
Theo mùa lên
Xuân về đây trong trời cao ngát xanh
Thắm thiết ta chia nhau nụ đời
Biêng biếc đôi mắt em như ngời
TỰa vai nhau, ta mơ chuyện lứa đôi
Nghiêng vào trong
Mặc dòng đời đang vội vã xoay quanh
Nghiêng vào trong
Bao êm đềm riêng vũ trụ đôi ta
Nghiêng vào trong
Theo ngàn sao lấp lánh giữa màn đêm
Đưa hồn trôi
Nơi ngàn xa vùng thiên hà mông mênh
Cánh gió đưa mây bay về trời
Tha thiết ta trao nhau ngàn lời
Lời yêu thương nồng ấm tim người
Nghiêng về nhau
Hãy nghiêng về nhau ngàn tình nồng tha thiết
Nghiêng về nhau
Hãy nghiêng về nhau quên bao nỗi nhọc nhằn
Nghiêng về nhau
Quên muộn phiền, hờ hững, dối gian
Ta hóa thành nỗi nhớ dịu êm
Nghiêng về nhau hôm nay và mãi mãi
Nghiêng về bên
Bên cuộc đời hạnh phúc với niềm đau
Nghiêng về bên
Bên tâm hồn mãi mãi đến mai sau
Nghiêng về nhau
Đi về nơi vùng địa đàng rất xa
Mai về sau
Là vùng trời êm ấm của riêng ta
Tiếng sáo đêm khuya ngân lên thì thầm
Tấu khúc mênh mang yêu thương ngập lòng
Ru tình ta trọn giấc mơ hồng
Thế rồi chiều đi qua hàng cây
Theo vầng mây chiều bay trên cao
Thế rồi nhành lá nép vào nhau
Bên giọt mưa mùa thu thật khẽ
Thời gian dài nỗi chờ mong
Chia lìa theo cánh thu phong
Một giấc mơ hồng
Thế rồi mùa thu xưa về nhanh
Vàng thu như nhành mơ chín mọng
Em xưa dịu dàng đôi mắt biếc
Bên nhau chia sẻ khúc nhạc nồng
Thế rồi em băng qua đời anh
Để lại một chiều thu gió lộng
Một công viên vàng võ
Và trăm ngàn nhung nhớ
Câu chuyện dang dở
Thế rồi anh về nơi tịch liêu
Tìm nơi đâu một trái tim yêu
Thế rồi vùi quên trong sầu đau
Đành phong kín tình nhau suốt kiếp
Mùa qua gợi thương niềm xưa
Thu này hay nghìn thu nữa
Vẫn thế thôi!
Vòng tay anh đâu một kinh cầu khép kín
Em vĩnh biệt tình mà nước mắt rưng rưng
Ai bảo tình yêu khi muốn quên là tan biến
Ai bảo giã từ là chấm hết chẳng còn thương
Ôi tình yêu, nghìn năm trời ban phát
Vừa ngọt ngào vừa chua chát anh ơi
Ngỡ như mơ mà sao hình như thật
Cố quên rồi mà nước mắt mặn môi
Em yêu anh như trùng dương nổi sóng
Em nhớ anh vạn vật cũng tàn suy
Em tìm anh đất trời như gầm thét
Sao tình mình đang hóa đá hư hao
Em yêu anh như trời dâng bão tố
Em thương anh dịu dàng khúc tình thơ
Em cần anh như mùa thu cần gió
Sao tình mình giờ là muôn cách trở
Vĩnh biệt tình yêu mà lòng em run rẩy
Em cứ đi tìm những kỷ niệm đã xâu
Em đang mệt nhoài nhớ anh cơn mê trắng
Bờ vai anh đâu cho em tựa lúc đau
Ôi tình yêu, rượu ngọt hay men đắng?
Khi nồng nàn, khi giá buốt khôn nguôi
Một lần đi không hẹn ngày trở lại
Thì còn đây ngàn héo úa tim người
Tôi về
Người có đợi tôi không?
Một áng mây xa phiêu bồng
Đàn cũ đứt dây tơ đồng
Tiếng ca lững lơ
buông lơi vào giữa mênh mông
Lạnh lùng vườn xưa đơn bóng
Tôi đi mùa chưa thay lá
Một sớm thu rơi bạc lòng
Nỗi nhớ thiết tha
Vẫn mãi đầy tim
Dẫu đã cách xa
Bao mùa thu tím
Tôi về
Người còn đợi tôi không?
Tôi vê
Mây chiều giăng trên sông
Thấp thoáng chốn xa màu hoàng hôn cũ
Ánh mắt đã phai trong khói sương mờ
Tôi về
Người có đợi tôi không?
Cùng ngắm cò bay trên đồng
Bờ tóc ai như bềnh bồng
Nhớ nhung, vấn vương\
theo ai về neo bến sông
Muôn trùng chim bay khuất bóng
Thành sầu rêu phong vây kín
Gió thu lạnh buốt tâm hồn
Người đến với ta bằng ánh mắt
Người đến với ta bằng câu cười
Nhẹ nhàng trong tia nắng tươi
Người đến với ta lời thắm thiết
Người đến với ta ngàn ân cần
Dịu dàng trao muôn thiết tha
Vườn hồng nồng nàn muôn hoa xinh tươi
Người đến với ta một buổi sáng
Người đến mang về muôn ánh nắng
Dạt dào ngàn lời tình thân
Như câu thơ ngát hương trời
Như câu hát khẽ buông lơi
Lời ấm êm tuyệt vời
Ta mang câu ca trao người
Ghi đôi dòng thơ rất mới
Nghe lòng mình như chơi vơi
Theo bao tình thân đang tới
Về bên nhau câu chuyện buồn vui
Sưởi ấm áp con tim ngàn nỗi
Bao cay đắng ngọt bùi
Cùng sẻ chia đôi lời
Người yêu hỡi!
Tiếng ca này
Giữa đêm vắng
Xin trao người
Người yêu hỡi!
Tình này ta xin giữ mãi trong tim một đời
Tình này bao năm thắm thiết ngàn niềm không vơi
Tình này miên man khúc hát yêu thương ngập trời
Muôn khúc thơ rơi
Vấn vương trao người
Tiếng hát vang vọng xa
Những lời thiết tha
Những câu đậm đà
Tình nồng quấn quýt trong ta
Tình dài mãi chẳng phôi pha
Khúc tình ca
Người yêu hỡi!
Xin trao người
Ngàn yêu dấu
Cho muôn đời
Người yêu hỡi!
Tình này như gió như mây bên nhau một trời
Tình này như nắng xuân tươi ngập hồn chơi vơi
Tình này như hoa với bướm say sưa ngàn lời
Mãi mãi bên nhau
Tiếng yêu muôn đời
Ngày về Nha Trang
cát trắng biển xanh
Bầu trời mênh mông
nắng ấm chan hòa
Hồn người bâng khuâng
giữa chốn thiên nhiên
Tiếng sóng ru êm
khúc nhạc triền miên
Nha Trang hiền hòa
biển nước bao la
Dang tay chào người
thành phố ngọc ngà
Hòn Tằm, Hòn Tre
thiên đường hạ giới, bãi trắng thênh thang
Hòn Nội, Hòn Mun
những viên ngọc bích tỏa ánh dịu dàng
Bình Ba, Bình Hưng mừng người lữ khách
Cùng bao đảo quý vươn giữa biển xanh
Ngày về Nha Trang
phố xá xôn xao
Nụ cười em xinh
dưới đèn lung linh
Dọc bờ biển đêm
lữ khách nôn nao
Tiếng gió lao xao
trên hàng dừa cao
Nha Trang dạt dào
điệp khúc an nhiên
Ru câu ngọt ngào
lời hát thanh bình
Nha Trang hiền hòa
cát trắng biển xanh
Hân hoan mừng người
lời chào bình yên
Sài thành ơi, đâu môi hường mắt biếc
Đâu nụ cười… khểnh một hạt răng duyên
Mắt anh đắm theo dòng xe chảy xiết
Khẩu trang kia ẩn núp mấy đồng tiền?
Sài thành ơi, đâu mắt nhìn tha thiết
Đâu môi hồng rực rỡ bóng thiên thanh
Xa rồi xa những chiều anh mải miết
Ngóng trông em lộng lẫy giữa đô thành
Anh chẳng biết ngón nào khoe chiếc nhẫn
Đôi găng vàng giấu biệt búp tay ngoan
Anh tội nghiệp đôi chân hồng… trắc trở
Thức miên man trong váy khoác điệu đàng
Biết chẳng thể làm nên nghìn bóng mát
Ngăn giùm em vạt nắng lúc trưa về
Anh đành ngó cả một trời nhan sắc
Chịu lao tù trong chốn phục trang kia…
Sài thành ơi, xin dịu dàng nhan sắc
Xin ngọt ngào, xin thắm thiết hiền ngoan
Cất giùm anh mảnh khăn che môi mắt
Cho anh còn ngưỡng mộ dáng đài trang
1.
Nhớ
Nỗi nhớ ngút ngàn về đây với ta
Nhớ
Nỗi nhớ điên hồn cùng bao xót xa
Khát khao câu cười
Đường về xa quá
Nhớ
Nỗi đau cao vời vẫn chưa qua
Nhớ
Nỗi nhớ còn đây phút giây ám ảnh
Nỗi nhớ ôm trọn bao nỗi đau thương
Nỗi nhớ ngập tràn đêm dài vô tận
Sầu này xin gửi về bến sông Tương
Nhớ
Nỗi nhớ si cuồng về theo gió đêm
Nhớ
Nỗi nhớ xoay hồn ngàn thương tiếc thêm
Uống say môi mềm
Rượu cay ta nếm
Nhớ
Dáng xưa bên thềm
Năng lung linh
2.
Nhớ
Nỗi nhớ vẫn còn về đây với ta
Nhớ
Nỗi nhớ quay cuồng từng con phố qua
Tiếng yêu bên đời
Về nuôi nỗi nhớ
Nhớ
Dáng xưa môi cười chẳng phôi pha
Nhớ
Nỗi nhớ còn đây đến bao năm nữa
Nỗi nhớ chập chờn giấc vắng canh thưa
Nỗi nhớ còn về theo từng tiếng thở
Tình còn ru theo niềm nhớ đong đưa
Nhớ
Nỗi nhớ điên người cuồng si giấc đơn
Nhớ
Nỗi nhớ tơi bời đường xa vắng tênh
Gửi yêu thương này
Về nuôi nỗi nhớ
Nhớ
Đã bao năm dài vẫn không quên
1.
Nhớ
Nỗi nhớ ngút ngàn về đây với ta
Nhớ
Nỗi nhớ điên hồn cùng bao xót xa
Khát khao câu cười
Đường về xa quá
Nhớ
Nỗi đau cao vời vẫn chưa qua
Nhớ
Nỗi nhớ còn đây phút giây ám ảnh
Nỗi nhớ ôm trọn bao nỗi đau thương
Nỗi nhớ ngập tràn đêm dài vô tận
Sầu này xin gửi về bến sông Tương
Nhớ
Nỗi nhớ si cuồng về theo gió đêm
Nhớ
Nỗi nhớ xoay hồn ngàn thương tiếc thêm
Uống say môi mềm
Rượu cay ta nếm
Nhớ
Dáng xưa bên thềm
Năng lung linh
2.
Nhớ
Nỗi nhớ vẫn còn về đây với ta
Nhớ
Nỗi nhớ quay cuồng từng con phố qua
Tiếng yêu bên đời
Về nuôi nỗi nhớ
Nhớ
Dáng xưa môi cười chẳng phôi pha
Nhớ
Nỗi nhớ còn đây đến bao năm nữa
Nỗi nhớ chập chờn giấc vắng canh thưa
Nỗi nhớ còn về theo từng tiếng thở
Tình còn ru theo niềm nhớ đong đưa
Nhớ
Nỗi nhớ điên người cuồng si giấc đơn
Nhớ
Nỗi nhớ tơi bời đường xa vắng tênh
Gửi yêu thương này
Về nuôi nỗi nhớ
Nhớ
Đã bao năm dài vẫn không quên
Cha không có lời ru êm như mẹ
nhưng tay Cha luôn ấm áp vô cùng
vỗ về khi con nước mắt rưng rưng
xoa đầu khen mỗi khi con ngoan ngoãn
Nắm tay con dung dăng khi chiều xuống
đôi chân non vui nhảy sáo theo người
lòng ước ao chưa hết quãng đường dài
con mãi được tung tăng trong hạnh phúc
Luôn sờ trán mỗi khi con chợt sốt
ngồi trầm ngâm đôi mắt ướt âu lo
thắt ruột gan khi con ho một tiếng
dỗ dành con mau uống thuốc từng viên
mãi trong tim tình phụ tử thiêng liêng
luôn chồng chất theo tháng năm không dừng
Chiếc xe cũ hằng ngày Cha trên đường
lái xe đưa con yên ổn đến trường
đôi tay Cha con thương quá là thương
vòng tay ấy- yêu thương vô bờ bến
Đỡ tay con nâng niu từng nét chữ
chữ o tròn, ô có mũ trên đầu\
ơ có râu Cha cứ mãi dặn hoài
con vui, cười, Cha làm thầy hay quá
Chiếc thuyền giấy thả trôi theo dòng nước
cái tàu bay phóng theo gió bay cao
thuở xa xưa con tự hào quá đổi
có Cha mình khéo léo xếp đồ chơi
ngày năm xưa dù nay đã xa xôi
nhưng vẫn mãi là kỷ niệm tuyệt vời
Cha không có những dịu dàng như mẹ
nhưng lời cha thấm đẫm đến tâm hồn
còn trong tim cho đến lúc lớn khôn
theo bên con bao nhiêu điều dạy dỗ
Cha thương con âm thầm như núi lớn
tình của cha ấm áp ánh dương hồng
mãi bên con trên suốt khắp nẻo đường
giữ trong lòng niềm thương yêu vô tận
Lá rụng
Chiều rơi hiu hắt mang về bao nỗi niềm
Một vầng mây xám đang lững lơ mấy miền
Sầu như giăng kín
Ngập mùa thu tím
Nhớ người
Từ trong ký ức ngàn muôn câu khóc cười
Niềm yêu tha thiết, mùa xưa ta với người
Ngày trời hồng phơi phới
Người cùng ta chung lối
Bên đời
Còn lại những phôi pha tháng ngày
Ngậm ngùi đếm cánh lá thu bay
Từ người đi chiều rơi hoang hoãi
Từ người xa lòng muôn khắc khoải
Trong hoang liêu khóc giấc tình xưa
Đã phai
Rã rời
Từ trong xa cách ai về trong giấc hoài
Ngồi nơi hiu hắt bao niềm nhung nhớ người
Ngàn sầu đang tới
Tình muôn chới với
Nhớ người
Lòng như đau điếng, lặng thinh mang nỗi sầu
Buồn dâng đêm vắng mình ta ôm gối nhàu
Ngồi đây nơi im lắng
Ngập hồn bao cay đắng
Yêu người
Lá rụng
Chiều rơi hiu hắt mang về bao nỗi niềm
Một vầng mây xám đang lững lơ mấy miền
Sầu như giăng kín
Ngập mùa thu tím
Nhớ người
Từ trong ký ức ngàn muôn câu khóc cười
Niềm yêu tha thiết, mùa xưa ta với người
Ngày trời hồng phơi phới
Người cùng ta chung lối
Bên đời
Còn lại những phôi pha tháng ngày
Ngậm ngùi đếm cánh lá thu bay
Từ người đi chiều rơi hoang hoãi
Từ người xa lòng muôn khắc khoải
Trong hoang liêu khóc giấc tình xưa
Đã phai
Rã rời
Từ trong xa cách ai về trong giấc hoài
Ngồi nơi hiu hắt bao niềm nhung nhớ người
Ngàn sầu đang tới
Tình muôn chới với
Nhớ người
Lòng như đau điếng, lặng thinh mang nỗi sầu
Buồn dâng đêm vắng mình ta ôm gối nhàu
Ngồi đây nơi im lắng
Ngập hồn bao cay đắng
Yêu người
Hôm nay ta còn đây
Thì còn vui với cuộc đời này
Lo chi một ngày mai
Mà quên niềm hạnh phúc trong tay
Đi trong muôn đắm say
Ta trao người lời ca thân ái
Cùng bao nhiêu ngất ngây
Sẻ chia nhau ngàn nỗi vui vầy
Sống
Xin được sống như hạt nắng vàng
Nắng
Xin được mãi lung linh không tàn
Như ngọn lửa bừng trong bóng tối
Như đường gươm tung lên ánh thép
Như sóng gào trong cơn bão tố
Hôm nay ta còn đây
Thì còn vui với cuộc đời dài
Bao yêu thương nồng say
Xin trao người từng phút từng giây
Lênh đênh mây ngàn bay
Trong chiều tàn như đang về đấy
Con tim không nhạt phai
Khúc đam mê vọng tiếng miệt mài
Như loài chim trốn tuyết
Tìm về nơi nắng ấm xa vời
Trên đường bay mải miết
Nương theo ngàn cánh gió chơi vơi
Bao nhiêu lời tha thiết
Nghìn trùng xa lòng mãi xôn xao
Hồn chưa nguôi giấc nhớ ngọt ngào
Chốn xa xưa tình vẫn dạt dào
Bay, chim bay, bay xa
Băng đại dương, sóng gió bạt ngàn
Qua bao vùng mây nước thênh thang
Bay, chim bay, mãi bay
Tìm đường về lối ấm chưa quên
Về ngàn tình còn đó trong tim
Như loài chim bay mãi
Tìm về nơi chốn cũ xa vời
Trên đường bay muôn lối
Không ngại ngùng nẻo vắng đơn côi
Mang theo ngàn thương nhớ
Đường chim bay dẫu có mịt mờ
Nhưng tình vương cánh mỏi bơ vơ
Bay về nơi ngày tháng mong chờ
Có những mảnh đời tội tình
Bao khó khăn cứ mãi quanh mình
Đến với cuộc đời thật buồn
Bằng đau thương khốn khó muôn vàn
Nào biết ấm áp trong cuộc sống
Bao hẩm hiu lối vắng thân một bóng
Số phần như đã định
Trời cao như cũng vô tình\
Có những bước chân còn lây lất
Em bé bỏng không cha không mẹ
Có những khổ ải em nhận lấy
Vì thân em mang kiếp mồ côi
Một mình lang thang về trong bóng tối
Em thầm mơ đến cõi xa vời
Có những nỗi niềm sầu muộn
Bao xót xa trong đáy tâm hồn
Vẫn bước giữa chốn cuộc đời
Còn đi trong gian khó bên trời
Đường vắng bước về trong góc tối
Muôn đắng cay ôm trọn riêng một cõi
Ước mong một sớm mai
Qua đi bao nỗi ngậm ngùi
Đêm nay anh nhớ đến đêm hôm nao
Ta chia nhau giấc mộng
Con tim bao nỗi xôn xao
Ngàn đam mê chan chứa
Trong ta bao nỗi yêu thương
Mơn man má thắm môi thơm
Đêm sâu ngây ngất mùi hương
Mình bên nhau cùng chia bao vấn vương
Giờ chỉ riêng anh một mình cô quạnh
Ngồi trong đêm cùng bao nhiêu héo hắt
Nhớ dáng em yêu kiều tình dâng ý thơ
Ngày nào đôi ta luôn bên nhau
Bây giờ cách trở thương đau
Người đã ra đi về nơi cuối trời
Tinh chưa vơi ngàn niềm yêu rất mới
Tiếng gió reo bên trời mùa thu lá rơi
Chiều về ngàn muôn trống vắng
Nhung nhớ dâng cao không rời
Trong tận cùng tâm tưởng
là một hình bóng dịu dàng
Tình ngân bao âm hưởng
trong ta điệp khúc nồng nàn
Người về trong ngọt ngào giấc nhớ
Tim ta như vơi niềm dang dở
Ai còn dệt những vần thơ
Về bên nhau giữa cơn mơ
Qua đi ngàn nỗi mong chờ
Mãi trong nhau
Sẽ mãi mãi trong nhau
Là nỗi nhớ dịu êm
Mãi trong nhau
Sẽ mãi mãi trong nhau
Là muôn nỗi niềm riêng
Dù trôi đi bao ngày tháng
Dù người giờ đây xa vắng
Tình này vẫn mãi miên man
Trong tận cùng tâm tưởng
là người về với câu cười
Dạt dào vang muôn hướng
Thanh âm lã lướt bên trời
Người đi theo ngày dài đang tới
Lung linh trong ngàn tia nắng mới
Ru hồn ngàn nỗi chơi vơi
Niềm yêu sẽ mãi không thôi
Tình ta còn đến muôn đời
Có những nỗi buồn
không biết cất vào đâu
Gói ghém kỹ càng
ta nhét vào đêm sâu
Vậy mà nó cứ
biến thành cơn lốc xoáy
Hành hạ tim mình
đến cuối giấc mơ sầu
Có những nỗi buồn
lững lờ theo bóng tối
Một cõi xa xôi
Chợt thấy bóng ai cười
Người về bên ta
Ru nhau lời say đắm
Mình còn gặp nhau
Nếu trái đất xoay vòng?
Anh đâu rồi,
anh ơi anh đâu rồi
Từ vắng anh
em hẳn đã quên cười
Từ xa nhau
đâu còn câu ân ái
Tìm đâu ra
Ngàn thắm thiết lời vui
Vì yêu thương
còn trong tim mải miết
Ngân vọng lên
Ở cuối vực mơ sầu
Có những nỗi buồn
kết tụ đến thênh thang
Vẫn mỗi một ngày
đối mặt với tan hoang
Xót đắng hồn người
bầu trời đêm rỗng tuếch
Là buồn vỡ tan
Thâm tím dấu thiên đàng
Bỏ sau lưng một quãng đường đời
Ngỡ hôm qua nhưng đã vời vợi
Con đường xưa ngăn chia ngàn lối
Bao mộng xưa qua tầm tay với
Giấc mơ hồng nay đã xa xôi
Còn đây ngàn nỗi chơi vơi
Vui buồn tiếc nhớ đành thôi
Vì ngày cũ qua rồi
Thời gian
Ôi thời gian
Tháng ngày mong manh
Trôi đi quá nhanh
Thời gian
Ôi thời gian
Âm thầm mang đi
Một giấc xuân xanh
Vang lên tiếng xưa ngỡ ngàng
Trong ta vẫn chưa phai tàn
Ngậm ngùi đếm bước thời gian
Đã qua đi giây phút tuyệt vời
Tuổi thanh xuân ngày mới vào đời
Bao thiết tha trong bầu tim nóng
Muôn ước mơ trong niềm tin mới
Ta rượt theo nhịp sống thời gian
Vui buồn, hạnh phúc, đau thương
Chuyện xưa còn mãi vấn vương
Quấn quýt trong tâm hồn
Đường phố vắng, đêm cũng đã khuya rồi
Một bóng lẻ, âm thầm dưới mưa rơi
Đời kỹ nữ, mang nỗi buồn thế kỷ
Một biển sầu nào biết bao giờ vơi?
Còn bước mãi, trong màn đêm vô định
Một ước muốn tìm đâu ra người theo
Niềm hư ảo tràn dâng lên đáy mắt
Nghe lòng mình ngàn muôn nỗi gieo neo
Trong tay người
Trong tay người xác thân rã rời
Khi thức dậy
Nghe lòng mình bao nỗi đơn côi
Khi thức dậy
Ngàn sầu như dâng cao nức nở
Thương phận mình, phận bèo dạt hoa trôi
Đường phố vắng mưa cũng đã ngưng rồi
Ngàn lặng lẽ xin dành cho em thôi
Xin nhắm mắt, chìm vào trong đêm tối
Ngỡ như mình thành vì sao đổi ngôi
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : HOÀI TÂM
Nhạc nền :
Người ơi có nhớ thơ không
Hoa bên vệ cỏ đơm dòng lệ sương
Đường xa vô ý tơ vương
Mênh mang tóc xỏa mây buông bóng chiều
Nắng xuân đã cạn hương yêu
Gió xưa chợt thổi qua chiều hạ phai
Hoa vàng rụng xuống phương ai
Soi dòng sông nắng vai gầy ngõ thuôn
Em như lặng lẽ nghiêng buồn
Trăm năm những bóng người dường như mây
người dường như mây
Mùa xưa thiếu nữ qua đây
Còn in dáng phố bao ngày thanh xuân
Chiều nay lòng thấy bâng khuâng
Giở trang thơ cũ có lần ai qua
Mơ xưa kết chuỗi mộng hoa
Câu thơ lắng giữa hồn ta trao người\
Lao xao bóng nước mây trời
Phố thơ hoa cũ nghe đời thênh thang
Thơ : RICHARD HENDRIX
Lời việt : LƯU LY THẢO
Nhạc & trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU
Nhạc nền :
1.
Em nghe chăng chim kêu nơi xa
Sau bao năm im hơi lặng tiếng
Ngàn hoa trong khu vườn xinh tươi
đang vươn lên theo tia nắng mới
Nhìn lên trên thật cao đi em
một bầu trời trong xanh ngàn nơi
Có những nỗi kinh hãi
khiến ta thu mình trong cõi riêng
Có những con vi khuẩn
Những thu mua cuồng điên
Có cái chết quanh ta
2.
Nhưng âm thanh như đang vọng vang
Trên con đường hoang vu lặng bóng
Người người còn trao nhau lời ca
câu thân thương lời say thắm thiết
Và ta nghe trên ban công cao
tiếng ai cười, reo vui ấm áp
Có những nỗi kinh hãi
khiến ta thu mình trong cõi riêng
Có những con vi khuẩn
Những thu mua cuồng điên
Có cái chết quanh ta
3.
Hôm nay bên trời Ái Nhĩ Lan
Một cơ quan chia phần ăn miễn phí
Thiếu nữ đi ngang qua từng khu
đưa số phone cho người già cả
Nhiều nhà riêng, hay nơi linh thiêng
đón tiếp người cần nơi nương náu
Có những nỗi kinh hãi
khiến ta thu mình trong cõi riêng
Có những con vi khuẩn
Những thu mua cuồng điên
Có cái chết quanh ta
4.
Xin ngồi gần lại bên nhau
xin trầm tư và xin suy ngẫm
Xin ngồi gần lại bên nhau
chào nhau bằng nụ cười thật ấm
Xin ngồi gần lại bên nhau
rời cơn mê nhìn thực tại mới
Có những nỗi kinh hãi
nhưng không là thù hằn triền miên
Có những lúc ly cách
nhưng không là cô đơn
có cả cái chết quanh ta
Có hoảng hốt mua bán
nhưng không giành giật, chấp tranh
Có những con vi khuẩn
Không vào tâm hồn ta
Có tình yêu tái sinh
Ta cùng nhau thức tỉnh
sáng suốt trong lựa chọn hôm nay
Có con chim đang hót
Trong Xuân về ngất ngây
Trời còn mây trắng bay
Yêu thương đong đầy
Quê hương tôi có ruộng đồng thẳng cánh cò bay, có vườn xanh hoa trái đầy cành. Là một miền cổ tích luôn nằm trong giấc mơ ngọt ngào, nuôi hồn tôi muôn ngàn nỗi nhớ trong một tình yêu thắm thiết.
Xin mời các bạn nghe bài hát Quê Hương Cổ Tích qua giong hát thật nồng ấm cửa Quốc Duy
Quê hương tôi,
vùng trời bao la bát ngát
Miền huyền thoại
ngập tràn ký ức mênh mông
Bầu trời thênh thang,
trùng trùng núi thẳm non xanh
mịt mờ sông nước vây quanh
mạch sống giao thoa
về biển hiền hòa
Quê hương tôi
Ruộng đồng thẳng cánh cò bay
Vườn xanh hoa trái đầy cành
Quê hương cổ tích,
nằm trong giấc mơ của tôi,
ngọt ngào nỗi nhớ không thôi
tình yêu thắm thiết muôn dời
Quê hương thần thoại
là muôn ngàn nỗi dịu dàng
là niềm hạnh phúc chứa chan
trong trí nhớ miên man
Quê hương tôi,
bình minh trong hạt nắng ấm
nuôi hồn người
ngọt ngào bao nỗi yêu thương
Điệu nhạc thiên nhiên
hòa theo tiếng sáo du dương
trong chiều gió thoảng muôn hương
như khúc nghê thường
vấn vương tâm hồn
Tình yêu buồn gì không?
Đêm như dài mênh mông
Một mình lẻ bóng
Tình yêu còn gì không?
Trong lạnh lùng đêm đông
Thèm vòng tay ấm
Tình yêu còn gì không?
Khi nhung nhớ thương mong
Dài theo tháng năm
Tuyệt vọng
Rồi tất cả cũng trở thành kỷ niệm
Vì thời gian vẫn lạnh lùng qua mau
Ngàn đắm đuối hay bao nhiêu nỗi niềm
Cũng nhạt nhoà trong tiềm thức hư hao
Lời yêu thương sẽ còn lại những gì
Khi nghìn trùng vĩnh viễn cách xa nhau
Bao quấn quít hay say đắm mộng mị
Rồi chìm theo một vùng sâu ký ức
Tình yêu buồn gì chăng?
Khi đêm dài cô đơn
Muôn ngàn trống vắng
Tình yêu còn gì chăng?
Trong một vùng ăn năn
Bao niềm vương vấn
Tình yêu còn gì chăng?
Khi người đã xa xăm
Gối chiếc chăn đơn
Âm thầm
Sài gòn mưa
Chiều mưa chủ nhật buồn
Sài gòn mưa
Giọt mưa thấm qua hồn
Sài gòn không anh
Dài thêm nỗi phiền muộn
Mưa giăng trên phố phường
Mưa giăng đôi mắt buồn
Đường trơn lối không anh
Sài gòn đêm
Hàng cây ngủ vội vàng
Sài gòn đêm
Mình em giấc muộn màng
Sài gòn đêm nay
Tình ta có héo mòn?
Trên phố đêm không anh
Đâu bóng trăng dịu dàng
Và ánh mắt nồng nàn
Sài gòn mưa anh ơi
Buồn dài theo tháng ngày
Em ngóng anh hao gầy
Sài gòn mưa anh ơi
Mưa trên tà áo mới
Mong chờ anh bước tới
Vùng trời xưa ký ức
Nay đã xa vời
Sài gòn thôi
Còn ai để hẹn hò
Sài gòn thôi
Còn ai để đợi chờ
Sài gòn thôi mơ
Mộng xưa đã võ vàng
Câu thơ nay dở dang
Trong tiếng mưa đi hoang
Buồn theo bóng đêm tàn
Sài gòn mưa
Chiều mưa chủ nhật buồn
Sài gòn mưa
Giọt mưa thấm qua hồn
Sài gòn không anh
Dài thêm nỗi phiền muộn
Mưa giăng trên phố phường
Mưa giăng đôi mắt buồn
Đường trơn lối không anh
Sài gòn đêm
Hàng cây ngủ vội vàng
Sài gòn đêm
Mình em giấc muộn màng
Sài gòn đêm nay
Tình ta có héo mòn?
Trên phố đêm không anh
Đâu bóng trăng dịu dàng
Và ánh mắt nồng nàn
Sài gòn mưa anh ơi
Buồn dài theo tháng ngày
Em ngóng anh hao gầy
Sài gòn mưa anh ơi
Mưa trên tà áo mới
Mong chờ anh bước tới
Vùng trời xưa ký ức
Nay đã xa vời
Sài gòn thôi
Còn ai để hẹn hò
Sài gòn thôi
Còn ai để đợi chờ
Sài gòn thôi mơ
Mộng xưa đã võ vàng
Câu thơ nay dở dang
Trong tiếng mưa đi hoang
Buồn theo bóng đêm tàn
Lang thang trong chiều mưa
Đi trên con đường xưa
Bước theo giọt buồn lưa thưa
Miên man sầu đong đưa
Bao yêu thương mộng mơ
Chuyện qua nay còn đâu nữa
Tình về trong ta ngàn câu nhớ nhung
Sầu dâng miên man một khúc não nùng
Hồn chợt nghe lạnh lùng
Như giữa cơn bão bùng
Sài gòn không em
Hàng me xanh rủ bóng buồn tênh
Sài gòn không em
Chợt nôn nao nhớ môi hôn mềm
Hồn miên man không quên
Người giờ đây xa xăm
Sài gòn không em
Cơn mưa chiều lạnh ngắt con tim
Sầu dâng theo kỷ niệm êm đềm
Cơn mưa đang về đây
Trong bao niềm chưa phai
Giấc xưa ru hồn như say
Hôm nao tay cầm tay
Đi trong nắng hây hây
Dịu dàng trao câu tình ái
Giờ còn mình ta chiều mưa gió bay
Sầu còn miên man chuyện cũ tình đầy
Trời buồn rơi giọt dài
Còn nỗi yêu thương này
Sài gòn nắng hay Sài gòn mưa?
Trời như thiêu hay giọt rớt lưa thưa
Khi chờ mong lòng nghe nức nở
Một khúc vấn vương tâm hồn
Chờ ngóng trong bao mỏi mòn
Thì Sài gòn nắng
hay Sài gòn mưa
Cũng vậy thôi
Sài gòn ơi hai mùa mưa nắng
Thương ai rồi nắng cũng như mưa
Ngàn đợi chờ lạnh buốt con tim
Hay nhớ nhung cháy bỏng tâm hồn
Sài gòn mưa hay Sài gòn nắng
Khi chiều buồn ngàn muôn im lắng
Trong ngậm ngùi sầu dâng lối vắng
Bóng người
Sài gòn nắng hay Sài gòn mưa?
Ai đợi trông ai đã về chưa?
Hay sầu thương còn muôn chan chứa
Một cõi nắng mưa hai mùa
Mùa nhớ thêm mùa đợi chờ
Và người Sài gòn vẫn thế
Ngẩn ngơ yêu\
Sài gòn tháng sáu trời mưa
Giọt buồn cứ mãi đong đưa
Từng hạt lưa thưa
Khơi giấc tiêu điều
Sài gòn tháng sáu buồn thiu
Đường về một bóng quạnh hiu
Bên chiều mưa bay
Trong cơn gió tới
Trời buồn bao câu ray rứt
Khúc hát tháng sáu rã rời
Mưa rơi ướt đẫm vai người
Ngàn sầu phủ quanh kín đời
Trong cơn mưa chiều đang bay
Mênh mông buồn dâng tê tái
Bao nhiêu kỷ niệm xôn xao
Như đang về đây mê mải
Sài gòn tháng sáu trời mưa
Ngậm ngùi điệp khúc xa xưa
Bao nhiêu yêu thương
Chất chứa tim người
Sài gòn tháng sáu trời mưa
Chiều về phố xá lưa thưa
Bao nỗi niềm xưa
Cất tiếng thầm thì
Sài gòn tháng sáu người đi
Nghẹn ngào hát khúc biệt ly
Mưa chiều ướt mi
Buồn nghe chan chứa
Sài gòn mưa rơi tháng sáu
Miên man khúc hát ngậm ngùi
Ai đi khuất bóng bên trời
Ngàn sầu về nơi cuối đời
Sài gòn tháng sáu trời mưa
Giọt buồn cứ mãi đong đưa
Từng hạt lưa thưa
Khơi giấc tiêu điều
Sài gòn tháng sáu buồn thiu
Đường về một bóng quạnh hiu
Bên chiều mưa bay
Trong cơn gió tới
Trời buồn bao câu ray rứt
Khúc hát tháng sáu rã rời
Mưa rơi ướt đẫm vai người
Ngàn sầu phủ quanh kín đời
Trong cơn mưa chiều đang bay
Mênh mông buồn dâng tê tái
Bao nhiêu kỷ niệm xôn xao
Như đang về đây mê mải
Sài gòn tháng sáu trời mưa
Ngậm ngùi điệp khúc xa xưa
Bao nhiêu yêu thương
Chất chứa tim người
Sài gòn tháng sáu trời mưa
Chiều về phố xá lưa thưa
Bao nỗi niềm xưa
Cất tiếng thầm thì
Sài gòn tháng sáu người đi
Nghẹn ngào hát khúc biệt ly
Mưa chiều ướt mi
Buồn nghe chan chứa
Sài gòn mưa rơi tháng sáu
Miên man khúc hát ngậm ngùi
Ai đi khuất bóng bên trời
Ngàn sầu về nơi cuối đời
Em mơ ước gì khi thêm một tuổi
Bên ngọn nến hồng vây quanh bạn bè
Bao câu chúc mừng xôn xao câu cười
Một hớp rượu nồng ngây ngất lòng em
Em không ước mong tiền tài danh vọng
Em không mơ tưởng nhà cao cửa rộng
Cầu xin ánh nắng ấm áp huy hoàng
Về nuôi nhân thế trong tiếng nhạc lòng
Ngàn muôn khổ đau lặng lẽ qua nhanh
Còn đó yêu thương tháng giêng tươi hồng
Em mơ ước gì khi thêm một tuổi
Mơ một tiếng cười nôn nao đầu ngày
Có ta có bạn vui câu xum vầy
Mừng ngày sinh nhật thật ấm hôm nay
Một vì sao sáng
Trong đêm mênh mông lung linh bầu trời
Như ngàn tia ấm
Quấn quýt con tim muôn câu tuyệt vời
Ru ta ngàn niềm chơi vơi
Đêm xanh dịu dàng đưa lối
Tha thướt em về giữa tiếng reo vui
Em bước chân đi nhẹ nhàng
Nụ cười thắm thiết dịu dàng
Trong ngày vui đến nồng nàn tháng hai
Mừng ngày sinh nhật mãi trong tim người
Ngàn niềm vui này sẽ không hề vơi
Dạt dào nguồn sống mênh mông bên đời
Giữ mãi trong hồn nỗi yêu không rời
Mừng ngày sinh nhật tháng hai ấm nồng
Bạn bè gia đình đến đây thật đông
Một lời cầu chúc trao em thật lòng
Sống với tháng ngày ấm êm tươi hồng
Em về một ngày tháng ba
Nắng sớm lung linh ngàn tia chan hòa
Trong vườn dịu dàng cánh hoa
Sắc thắm đong đưa nồng say trăm đóa
Em về một vùng thiên thanh
Bát ngát hương trời tươi thắm
Tiếng gió ru niềm say đắm
Tha thướt em đi
Mạch sống dâng tràn
Mừng ngày sinh nhật tháng ba
Một ngày hân hoan trong tiếng reo cười
Ngày một vì sao về đến bên đời
Trong ngàn tiếng nhạc reo vui
Mừng ngày sinh nhật tháng ba
Nhẹ nhàng trao em khúc ca
Cho bao yêu thương mãi chẳng phai nhòa
Em về một ngày tháng ba
Nắng gió reo vui ngàn câu đậm đà
Bao niềm dịu dàng thiết tha
Chất chứa tin yêu đầy trong tim nóng
Em về ngày hồng đang đến
Chất ngất bao niềm thương mến
Khúc hát ru lời quyến luyến
Về với yêu thương
điệp khúc êm đềm
Ngày đến ấm áp vấn vương tiếng chào mời
Ngọn gió lã lướt ngất ngây khúc nhạc trời
Ngàn tiếng ríu rít ru hồn thêm chơi vơi
Người về hương ngát nồng
Nhẹ nhàng theo lối mộng
Trao nhau khúc ca tương phùng
Em là hạt nắng lung linh
Đang về trong sớm bình minh
Nhẹ nhàng quấn quýt trời xanh
Nụ cười sưởi ấm tim người
Ngọt ngào thắm thiết muôn lời
Tháng tư dịu dàng hạt nắng
Hạt nắng ấm áp, đắm say giữa bầu trời
Về với gió mát thiết tha hát ngàn lời
Nhạc khúc quấn quýt theo ngày dài đang rơi
Tình về vui với người
Nồng nàn chia tiếng cười
Một ngày tháng tư bên đời
Một ngày tháng năm
Có bước chân em thênh thang vào đời
Một ngày tháng năm
Có đóa hoa tươi hân hoan chào người
Em đi trong giọt hồng rơi
Con tim rộn ràng giấc mới
Theo ngàn tình thân ấm áp ngày vui
Bao niềm hạnh phúc vang lời
êm đềm câu hát bên người
Ta trao nhau câu cười tiếng nói
Ta chia nhau niềm vui đang tới
Mừng ngày sinh nhật ấm êm
Ta bên nhau ngọt ngào câu thân ái
Nâng ly cao trao lời say mê mải
Nồng nàn ngàn nỗi yêu thương
Một ngày tháng năm
Nắng ấm hoa tươi điểm tô cuộc đời
Một ngày tháng năm
Lã lướt mây bay thênh thang bầu trời
Em vui ngàn câu nôn nao
Cùng bao tình thân xôn xao
Nhịp nhàng câu ca tiếng hát bên nhau
Ngày vui rực rỡ muôn màu
Tình ca tháng năm ngọt ngào
Tháng 6 giao mùa, biển nghiêng bóng chiều chao
Cánh hải âu về từ hoang đảo xa xôi
Như huyền thoại, từ bao la năm tháng
Mùa thu vẫn hãy còn xa
Mà mùa xuân đã phôi pha
Chào hè về theo tia nắng vàng thiết tha
Con tim reo vui cất tiếng ca chào mời
Ngàn yêu thương như vấn vương muôn lời
Màu xanh ngan ngát
khung trời ngàn mây trắng bay
nuôi hồn em bao ngất ngây
trong ngày vui tươi tháng sáu
Tháng 6 giao mùa, về theo dốc nhớ chênh vênh
Với những nỗi niềm ấp ủ dòng thơ miên man
Ru nhè nhẹ, bao niềm xôn xao êm ái
Mùa không rực rỡ như xuân
Và không u uẩn như thu
Hè lung linh trong tháng sáu bao an lành
Em vui trong ngàn hạt nắng
Gió mát mây bay thênh thang bầu trời
Mênh mang đường chiều im vắng
Ríu rít chim bay trao nhau ngàn lời
Dịu dàng trời mây tháng tám
Mang về bao tia nồng ấm
Thắm thiết ru em lời hát mênh mông
Tháng tám lung linh ngàn nỗi chờ mong
Em về theo cánh thu phong
Mộng đời tỏa thắm hương nồng
Hồn như ngất ngây
Theo cung bậc đắm say
Một ngày dễ thương đang đến bên mình
Tình như đến đây
Trong điệu ca giản đơn
Ngày vui đến nhanh nắng rơi tươi hồng
Ta trao nhau ngàn câu thơ mới
Ta bên nhau trong chiều muôn lối
Ngọt ngào tình dâng trăm nỗi
Thiết tha
Em như cánh gió đang bay
Trong bầu trời mênh mông
Bâng khuâng chiếc lá thu phai
Lặng lờ chao nghiêng một bóng
Em trong lã lướt chiều rơi
Phố xá ngàn nơi
Tha thướt chơi vơi
Trong chiều tàn hơi
Em đi xuống phố lang thang
Trong trời chiều thu sang
Đi theo khúc hát miên man
Ngàn lời yêu thương ngày tháng
Mênh mang tháng chín trời thu
Có những lời ru
Bao tiếng ấm êm
Đằm thắm ngọt ngào
Dù mùa đến trời mưa
Giọt dài với giọt thưa
Ngày tháng chín thu sang
Mang theo niềm thương chan chứa
Một khúc hát đong đưa
Mừng ngày cũ xa xưa
Một vì sao sáng
Đến với trần gian
Ngàn giọt mưa triền miên
Trời tháng chín đầu thu
Hạt rơi nhanh nghiêng nghiêng
Xuyên qua đèn hoa trên phố
Em rực rỡ tươi xinh
Bên hàng nến lung linh
Bao nhiêu nụ cười
Bấy nhiêu thâm tình!
Cánh gió mùa thu về theo ngày mới
Trong vài tia nắng ngập ngừng tháng mười
Chiếc lá vàng bay lững lờ trên lối
Ru hồn ta say tình khúc chơi vơi
Chào bình minh lòng nghe bình an
Chào ngày rơi hồn bao niềm vui
Thắm thiết quanh ta là bao nụ cười
Quấn quýt câu ca ngày đến tuyệt vời
Đầm ấm bên người
Người là gió mát mùa thu
Người là nắng ấm mùa rơi
Về đến bên nhau một ngày tháng mười
Về hát nhau nghe lòng say ngàn lời
Bao câu thân ái
Một ngày sinh nhật thật tươi
Một ngày ngập bao niềm vui
Có anh và có chị
Cùng bạn hữu bao người
Em ơi ngày vui đang về đây
Trong bầu trời mây bay
Không gian như vang lời cỏ cây
Êm ái nhành thu lay
Đàn chim còn đang đùa bay
Chào tia vàng đang về đây
Nuôi tháng mười một thêm say
Sinh nhật em
Có lá thu vàng
Với nỗi mơ màng
Tiếng gió bay dịu dàng
Sinh nhật em
Trong nắng huy hoàng
Hương thắm nồng nàn
Tình thu bao chứa chan
Tặng em
Mùa thu rực rỡ
Về theo nhịp thở
Tình nồng muôn thuở
Trong tim người
Em ơi cùng nhau ta dạo chơi
Trong ngày vui đang tới
Mênh mang tia hồng soi ngàn nơi
Cho hồn người phơi phới
Cùng nhau sẻ chia niềm vui
Một câu tình say người ơi
Trong tháng mười một thu rơi
31-10-2016
Ký âm ABC :
X:1
T:Sinh nhật tháng 11
T:NGÀY VUI MÙA THU
A:Ngô Càn Chiếu
A:31-10-2016
L:1/4
Q:1/4=100
M:4/4
K:C
%%stretchlast true
V:1 treble nm="MusicXML Part"
%%MIDI program 0
V:1
z3 z/ E/ | "C" E3/2 D/ E/ E D/ | "Am7" E3/2 D/ C/ D E/ | "Dm7" F3 z/ F/ |
w: Em|ơi ngày vui đang về|đây Trong bầu trời mây|bay Không|
"F" F3/2 F/ F/ E D/ | "Bb" F3/2 F/ G/ E F/ | "G7" G3 z/ C/ | "F" A2 G/ A G/ |
w: gian như vang lời cỏ|cây Êm ái nhành thu|lay Đàn|chim còn đang đùa|
"Dm7" A3 z/ D/ |"G7" B2 A/ B A/ | "Em7" B3 z/ c/ | "G7" d2 A/ A B/ |
w: bay Chào|tia vàng đang về|đây Nuôi|tháng mười một thêm|
"C" c4- | "G7" c2 z c/B/ ||"C" c2 e/ e c/ | "Em7" B2 d/ d B/ |
w: say|* Sinh nhật|em Có lá thu|vàng Với nỗi mơ|
"F" A3/2 c/ c/ B E/ | "G7" G2 z A/F/ | "F" A2 A/ c F/ |"Dm7" F2 F/ A D/ |
w: màng Tiếng gió bay dịu|dàng Sinh nhật|em Trong nắng huy|hoàng Hương thắm nồng|
"Dm" D3/2 D/ F/ A c/ | "G7" B3 z/ E/ | "C" G2 E/ G E/ |"F" A2 F/ A F/ |
w: nàn Tình thu bao chứa|chan Tặng|em Mùa thu rực|rỡ Về theo nhịp|
"G7" B2 B/ B c/ | "Dm7" d2 B A | "G7" G4- | G3 z/ E/ ||
w: thở Tình nồng muôn|thuở Trong tim|người|* Em|
"C" E3/2 D/ E/ E D/ | "Am7" E3/2 D/ C/ D E/ | "Dm7" F3 z/ F/ | "F" F3/2 F/ E/ F E/ |
w: ơi cùng nhau ta dạo|chơi Trong ngày vui đang|tới Mênh|mang tia hồng soi ngàn|
"Bb" F3/2 F/ E/ E F/ | "G7" G3 z/ C/ | "F" A2 G/ A G/ | "Dm7" A3 z/ D/ |
w: nơi Cho hồn người phơi|phới Cùng|nhau sẻ chia niềm|vui Một|
"G7" B2 A/ B A/ |"Em7" B3 z/ c/ | "G7" d2 A/ A B/ | "C" c4 |]
w: câu tình say người|ơi Trong|tháng mười một thu|rơi|
Ngọn gió đầu đông
tha thướt bên đời
Ve vuốt hàng thông
bát ngát hương trời
Lung linh muôn ngàn tia nắng
Thênh thang đồi cao tươi thắm
Dệt thành liên khúc chơi vơi
Cho người về trong tiếng nhạc rơi
Bao nồng nàn câu ca thắm tươi
Ru tháng mười hai xanh ngời
Em đi trong cơn gió đông
Trong tia nắng chói mênh mông
Theo muôn ánh hồng lấp lánh thinh không
Xa xa vang lên tiếng chuông
Êm ru bao nhiêu ước mong
Một ngày sinh nhật đấm ấm yêu thương
Hạt nắng đầu đông
xinh xắn tươi hồng
Về giữa mênh mông
Sưởi ấm tâm hồn
Mênh mông bao vầng mây trắng
Em trong khung trời xinh xắn
Bao niềm vui đang đến nhanh
Trăm nụ cười thân ái vây quanh
Chung niềm vui theo giấc mộng xanh
Nuôi tháng mười hai an lành
Ta còn nợ nhau một nửa con đường
Nợ một chiều vàng nợ tối mù sương
Nợ vòng tay ôm nợ mùi da thịt
Mai đây xa rồi dấu tích còn vương
Ta còn nợ nhau sầu riêng chín đỏ
Tím bờ vai trần buồn đã thâm căn
Như mây bềnh bồng trôi giữa đêm trăng
Một giấc yêu thương ta còn nợ nhau
Trả lại cho nhau
Trả lại cho nhau giọt nước mắt sầu
Trả lại cho nhau
Trả lại cho nhau dạ đắng lòng đau
Dòng đời âm thầm lặng lẽ qua mau
Bao lời ân tình ai có mang theo
Một khúc ba sinh xin trả cho nhau
Ta còn nợ nhau một quãng đường dài
Sầu dâng trên lối bụi xô mắt cay
Giọt nào khi xưa rơi nhanh, trong vắt
Giữ mãi trong tim ta còn nợ nhau
Ta còn nợ nhau một nửa con đường
Nợ một chiều vàng nợ tối mù sương
Nợ vòng tay ôm nợ mùi da thịt
Mai đây xa rồi dấu tích còn vương
Ta còn nợ nhau sầu riêng chín đỏ
Tím bờ vai trần buồn đã thâm căn
Như mây bềnh bồng trôi giữa đêm trăng
Một giấc yêu thương ta còn nợ nhau
Trả lại cho nhau
Trả lại cho nhau giọt nước mắt sầu
Trả lại cho nhau
Trả lại cho nhau dạ đắng lòng đau
Dòng đời âm thầm lặng lẽ qua mau
Bao lời ân tình ai có mang theo
Một khúc ba sinh xin trả cho nhau
Ta còn nợ nhau một quãng đường dài
Sầu dâng trên lối bụi xô mắt cay
Giọt nào khi xưa rơi nhanh, trong vắt
Giữ mãi trong tim ta còn nợ nhau
Nắng chói đang về với cỏ cây
Ấm áp hồn ta bao ngất ngây
Trong ta ngàn muôn nỗi đắm say
Lang thang trên phố đông hôm nay
Vui theo ngọn nắng đến hây hây
Nôn nao theo tiếng cười nơi đây
Và tôi xin tạ ơn đời
Tạ ơn đời đã cho tôi
Một buổi sáng rất tinh khôi
Ngàn niềm tin trong ngày mới
Và tôi xin tạ ơn đời
Vạn ngày vui chốn nhân gian
Bao niềm hạnh phúc miên man
Cùng muôn ngàn nỗi hân hoan
Thắm thiết câu cười ai lững lờ
An nhiên ta về trong giấc mơ
Say sưa đời vui theo tiếng tơ
Bên nhau giữa một chốn hoang sơ
Qua nhanh một lời thơ hững hờ
Còn đây đời vui nơi bến bờ
Em tìm thấy anh
Trong ngày mông mênh
Lung linh nắng vàng
Ru khúc dịu êm
Anh tìm thấy em
Âm thanh màu sắc
Ru nhau trọn giấc
Yêu thương ngọt mềm
Em tìm thấy anh
Sóng nước triền miên
Lời thương dào dạt
Xao xuyến con tim
Anh tìm thấy em
Đường xanh biêng biếc
Hàng cây vươn lá
Đón ngọn gió qua
Cùng về bên nhau nương náu
Ru ngàn mạch sống dâng cao
Lời tình bao câu tha thiết
Nâng niu câu hát ngọt ngào
Anh tìm thấy em
Em tìm thấy anh
Trong ngày dài xôn xao
Hồn muôn nỗi dạt dào
Em tìm thấy anh
Về đến thật mau
Như hai em bé
Quấn quýt bên nhau
Anh tìm thấy em
Đời vui thắm thiết
Tình yêu da diết
Trong anh và em
Ta tìm thấy nhau
Hòa tan trong nhau
Lời yêu tha thiết
Ta còn gửi trao
Ta tìm thấy nhau
Nụ hôn khao khát
Nồng nàn, da diết
Đến muôn đời sau
Bài thơ “TA TRỞ VỀ ĐỐI DIỆN VỚI ĐÊM” của tác giả Âu Tú Vân kể lại cuộc hành trình giữa màn đêm ký ức. Trong không gian rộng lớn, đối mặt với sự cô đơn và thách thức của hiện tại, cảm nhận nỗi trống trải của màn đêm u tối trong hồi ức và nỗi nhớ ngậm ngùi. Tuổi trẻ đã qua với bao nhiều mất mát hư hao. Còn lại đây sự hồi tưởng, đối mặt với thời gian và bóng tối.
Xin mời các bạn thưởng thức bài thơ nhạc qua giọng ca tuyệt đẹp của Thảo Quyên.
TA TRỞ VỀ ĐỐI DIỆN VỚI ĐÊM
Thơ : ÂU TÚ VÂN
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : THẢO QUYÊN
Ta vẫn nhớ em
Sài gòn mưa và nắng
Khi mùa hạ về
Ngàn phượng đỏ xôn xao
Nhớ buổi chiều trôi
Theo tiếng gió nôn nao
Góc quán cà phê
Câu hát khẽ, êm đềm
Ta vẫn nhớ em
Một đường về khuya khoắt
Nghiêng giọt đèn vàng
Mưa nhạt nhoà phố đêm
Giọng hát xa đưa
Đôi môi nhỏ ngọt mềm
Giấc ngủ muộn ngày
Trăn trở một mình ta
Là một khoảnh khắc
Nhưng đã thành mãi mãi
Là nhớ là thương
Là chất ngất tâm hồn
Lặng lẽ nơi đây
Ta đếm phút chờ mong
Ngày về lối xưa
Đường reo vui nắng ấm
Ta vẫn nhớ em
Sài Gòn còn bỡ ngỡ
Bao nỗi thăng trầm
Như khắc khoải tháng năm
Bước chân ta đi
Khua lên muôn nỗi nhớ
Bao khúc ngọt mềm
Xin giữ mãi trong tim
Ta vắng nhau
Như ngày về không ánh bình minh
Ta vắng nhau
Như bầu trời đang thiếu màu xanh
Biển thét gào
ngàn câu đau thương
sóng cao bạc đầu
Hồn chìm vực sâu thăm thẳm
Ngồi nhìn theo nơi xa vắng
Nhớ thương ngút ngàn
Ta không nhau
Như đêm không trăng sao
Ta xa nhau
Trong bao nhiêu hư hao
Dẫu vẫn biết
Con tim thường lỡ nhịp
Đôi khi vui\
và cũng lắm lúc buồn
Nhưng tình ơi
Dù ra sao đi nữa
Thương hay sầu
Cùng san sẻ cho nhau
Ta vắng nhau
Cho tình còn ray rứt đêm thâu
Ta vắng nhau
Cho trời buồn rơi mấy hạt ngâu
Giòng máu hồng
truyền ngàn niềm đau
đến con tim sầu
Kỷ niệm như cơn giông bão
Ru hồn trong muôn điên đảo
Giấc xưa không nhàu
Thành phố vắng, thành phố mộng mơ
Ngàn thắm thiết dệt khúc tình thơ
Lung linh mặt Hồ Than Thở
Thông xanh thì thào lời gió
Thấp thoáng nơi xa sương mờ đỉnh cao
Một ngày xa cho ngàn ngày nhung nhớ
Bóng mây xưa còn thấp thoáng bên đồi
Ngày năm nao miên man trong ký ức
Khi chiều rơi buồn thiu thung lũng vắng
Im lắng khung trời
Thành phố gió, thành phố lạnh đông
Đường phố vắng bên tiếng ngàn thông
Xa xôi nên hồn mãi ngóng
Trong tim bao niềm bâng khuâng
Thành phố yêu thương trong giấc mơ hồng
Con thèm một tiếng ầu ơ
Trời trưa nắng đổ, ngẩn ngơ sau vườn
Con thèm nghe tiếng mẹ thương
Chen chen chúc chúc vẹt sờn mảnh chăn
Thèm nhìn thấy mẹ đang nhăn
Lời kinh mẹ đọc tiếng răn ngọt lòng
Con thèm
ôi con thèm
thèm một miếng bưởi\
Con thèm miếng bòng
Tướp tươm nước miếng trưa hồng bóng sân
Con thèm
ôi con thèm đôi phút hỏi han
Mẹ ngồi vá áo chỉ lần tay run
Ngày đang lên theo tia nắng ấm áp rơi nơi vườn sau
Ngày như vui theo câu chữ, tiếng nói cười rất xôn xao
Ngàn yêu thương đang rộn rã khúc hân hoan
Niềm hạnh phúc như chứa chan
Con tim ấp áp thân tình
Ngày đang đến với thiết tha
Lời chúc vui người trao ta
A á à
A á ơi à ơi
Á à
A á ơi à ơi
Tôi đang trong thế giới màu xanh
Tôi vui cùng bạn hữu chung quanh
Say theo bao tiếng nói chân thành
Và tôi mơ một ngày mai tươi sáng
Người bên nhau không còn gây hờn oán
Nuôi yêu thương trong thế giới bình an
Ngày đang lên theo câu chữ hát vẩn vơ cho người vui
Lời trong tim xin trao gửi đến đời dài vẫn lặng trôi
Người quên đi bao ngang trái, hết ghét ghen
Lời yêu thương mãi gửi trao
Chia nhau ấm áp tình người
Ngày đang đến với thiết tha
Ngàn yêu thương đang trổ hoa
Ta còn gần nhau ấm áp con tim
Vài năm sau nữa chưa biết sẽ ra sao
Có thương và có tiếc?
Có vui và có khổ?
Hay quên ngày xưa xa?
Ngàn chuyện cũ phôi pha
Vùng ký ức nhạt nhòa
Sẽ còn gì trên lối cũ đi qua
Thì ta hãy yêu nhau
Khi ta còn có nhau bên đời
Hãy yêu nhau
Khi tim còn nhịp khúc chơi vơi
Yêu nhau đi
Mái tóc, làn môi
Yêu nhau đi
Ánh mắt, nụ cười
Hãy yêu nhau
Khi ta còn là ta
Ta còn gần nhau ấm êm mắt môi
Vài năm sau nữa chưa biết sẽ ra sao
Có thương và có tiếc?
Có vui và có khổ?
Qua trí óc mờ xa
Đôi mắt hết hồn nhiên
Bờ môi hết trinh nguyên
Có ngậm ngùi trong bao nỗi nhớ quên?
Một thoáng xuân qua
Đang qua đi nhẹ nhàng
Ngàn nỗi thiết tha
Vẫn say đắm nồng nàn
Một thoáng xuân qua
Giữa trần gian mênh mông
Xuân qua rồi ai níu ?
Ai người còn thấy thiếu ?
Và ai ngồi ngóng trông ?
Giấc xuân qua một thoáng
Muôn ngọt ngào đóa xuân say
Không câu hào nhoáng
Hương nồng nàn mãi không phai
Xuân đang là một thoáng
Nhưng tình xuân vĩnh viễn
Một thoáng xuân rơi
Trong bao nỗi bàng hoàng
Ngày tháng chưa vơi
Tình tha thiết ngập tràn
Một thoáng xuân rơi
Cho hồn người chơi vơi
Xuân nuôi tình rất mới
Trên đường dài chưa tới
Xin chào ánh xuân tươi
Một thoáng xuân qua
Đang qua đi nhẹ nhàng
Ngàn nỗi thiết tha
Vẫn say đắm nồng nàn
Một thoáng xuân qua
Giữa trần gian mênh mông
Xuân qua rồi ai níu ?
Ai người còn thấy thiếu ?
Và ai ngồi ngóng trông ?
Giấc xuân qua một thoáng
Muôn ngọt ngào đóa xuân say
Không câu hào nhoáng
Hương nồng nàn mãi không phai
Xuân đang là một thoáng
Nhưng tình xuân vĩnh viễn
Một thoáng xuân rơi
Trong bao nỗi bàng hoàng
Ngày tháng chưa vơi
Tình tha thiết ngập tràn
Một thoáng xuân rơi
Cho hồn người chơi vơi
Xuân nuôi tình rất mới
Trên đường dài chưa tới
Xin chào ánh xuân tươi
Này em mùa thu đang về đây
Trong bầu trời mây bay
Ngàn thông reo lời vui cỏ cây
Êm ái nhành thu say
Đàn chim thảnh thơi đùa vui
Chào tia vàng đang về đây
Cho má em hồng hây hây
Tặng em
Muôn nỗi bàng hoàng
Hương thắm nồng nàn
Tình thu bao chứa chan
Tặng em
Màu thu rực rỡ
Về theo nhịp thở
Tình nồng muôn thuở
Trong tim người
Này em mùa thu đang nhẹ rơi
Trong ngày vui đang tới
Dịu êm tia hồng soi ngàn nơi
Cho hồn người phơi phới
Cùng nhau sẻ chia niềm vui
Một câu tình say người ơi
Trong ánh thu vàng muôn nơi
Thu
Về đây
Theo ngọn gió heo may
Sầu lay
Khung trời xám mây bay
Vàng phai
Vùng xa xưa nẻo ấy
Quạnh hiu
Theo ngàn chiếc lá rơi
Tịch liêu
Bao héo hắt bên đời
Trong chiều thu tả tơi
Nhìn chiếc lá thu vàng đang rơi
Ngàn lặng lẽ bên đây cõi đời
Nhung nhớ không rời\
Vùng trời xa chưa đi về tới
Lòng còn đây bao nhiêu nhức nhối
Tiếc nuối không thôi
Thu
Về mau
Bên trời gió lao xao
Tìm đâu
Trong trí nhớ hư hao
Niềm đau
Còn miên man nẻo ấy
Ngồi đây
Trong ngọn gió thu bay
Chuyện qua
Là một giấc mơ dài
Cùng năm tháng phôi phai
Đêm thở dài
Nghe đêm thở dài
Chừng ai buông tiếng nấc
Đêm không còn
Trăng không còn
Xỏa ánh ngất ngây tình
Đau chìm sâu
Niềm đau chìm sâu
Hiu hắt bóng đời mình
Ôi niềm đau
Vết son rạn vỡ
Cho héo hắt môi cười
Đêm trở trăn
Cho bao niềm xa xăm
Đang về gọi nhớ
Len lỏi tim
Xưa mộng thơ trinh
Bao niềm mông mênh
Gửi mơ đầy
Ngàn trăng sao khói mây
Giọt rơi trên giấy
Hạnh phúc đẫm vai người
Đêm giấu cười quay quắt
Lệ hoen khóe môi khô
Đêm quên lời thề xưa
Đêm chìm đắm
Trong mơ
Đêm thở dài
Nghe đêm thở dài
Chừng ai buông tiếng nấc
Đêm không còn
Trăng không còn
Xỏa ánh ngất ngây tình
Đau chìm sâu
Niềm đau chìm sâu
Hiu hắt bóng đời mình
Ôi niềm đau
Vết son rạn vỡ
Cho héo hắt môi cười
Đêm trở trăn
Cho bao niềm xa xăm
Đang về gọi nhớ
Len lỏi tim
Xưa mộng thơ trinh
Bao niềm mông mênh
Gửi mơ đầy
Ngàn trăng sao khói mây
Giọt rơi trên giấy
Hạnh phúc đẫm vai người
Đêm giấu cười quay quắt
Lệ hoen khóe môi khô
Đêm quên lời thề xưa
Đêm chìm đắm
Trong mơ
Dòng Hương đang âm thầm trôi
Chiều rơi lặng lẽ bên đời
Mình ta nhìn nơi xa xôi
Mây lững lơ nhắc ta dáng người
Niềm xưa còn đây xôn xao
Giấc cũ khơi nỗi sầu đau
Hồn chìm theo niềm yêu dâng cao
Hoàng hôn rơi tím ngắt một màu
Tím
Tím cả khung trời chất ngất nhớ thương
Tím
Tím bóng ai về giữa chốn ngàn phương
Tím cầu Trường Tiền hoàng hôn đang xuống
Thăm thẳm trời chiều mây giăng khắp hướng
Ôi dòng Hương buồn như bến sông Tương
Tìm em
Anh không biết tìm em ở đâu
Tìm em
Anh đi đến vùng xa chốn sâu
Biển xa sóng vỗ bạc đầu
Rừng sâu cây lá xanh màu
Vực thẳm non cao
Còn đi tìm kiếm
không thấy em đâu
Trong muôn u sầu
Anh đi tìm em
Theo mây ngàn lang thang đầu gió
Anh đi tìm em
Trong giọt mưa rơi ngày cuối mùa
Em đi về đâu
để anh nơi này
nhớ nhung tơi bời
Trăm thương ngàn nhớ
Mong manh nhịp thở
héo úa tim người
Tìm em
Anh đi mãi trong muôn sầu đau
Tìm em
Anh khắc khoải mong em về mau
Người đi quên tiếng mong chờ
Còn đây ngàn giấc ơ thờ
Nỗi nhớ đong đưa
Chiều như tàn úa
Bao tiếng thương đau
Nói sao cho vừa
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Thể hiện : DIỆU HIỀN
Nhạc nền :
Anh có bao giờ chợt nhớ về em
Con đường hoa tím đưa bước chân quen
Về trong hoàng hôn nỗi nhớ bâng khuâng
Chiều nay lang thang anh ơi có biết
Nơi đây mùa xuân mặt trời chưa ngủ
Bóng lá dịu êm, khoảng tím nhạt nhoè
Em giấu buồn rơi một góc riêng mình
Nơi có bài thơ bật khóc câu tình
Chẳng là hôm nay, chẳng là muôn thuở
Một ngày rời xa, cũng chẳng vì đâu
Đi đến cuối cùng, trở lại ban sơ
Cuối ngõ hoàng hôn tím đẫm sương chiều
Có là hôm nay, có là muôn thuở
Tất cả như về theo chuyện bâng quơ
Tình cờ trong em một ngày, nỗi nhớ
Theo mùa hoa may dâng lên trong gió
Xua ngọn gió mờ cuốn mặt trời đêm
Xôn xao góc nhỏ xin thả tình em
Một ngày đi về theo bóng cỏ xanh
Anh ngang lối quen có buồn chậm bước?
Cứ mỗi xuân qua, đường chiều tím nhớ
Đưa bước một người không phải là em
Gió vẫn bâng khuâng nhắc nhở âm thầm
Bao câu chuyện tình dở dang muôn đời
Đã là hôm nay, sẽ là muôn thuở
Đường xưa hoa tím, còn tím một màu
Mai đây muôn trùng, người đã về đâu
Những mùa cỏ may còn bay trong gió
Anh có bao giờ chợt nhớ về em?
Ai sẽ bao giờ chợt nhớ về ai…
Ta trao nhau trọn trái tim này
Cùng một niềm tin vẫn mãi đong đầy
Từng lời yêu thương,
Bao dịu dàng thắm thiết trao nhau
Nắng đến điểm tô vườn xuân
Gió mát ru câu nồng nàn
Tin yêu,
tin yêu ta trao nhau mãi
Tình yêu
tình yêu vĩnh viễn không phai
Bên nhau ta không ngại ngần
Vượt qua ngàn muôn giông bão
Niềm tin chắp cánh bay cao
Vì người ơi nếu có một ngày,
Niềm tin mòn hao theo năm tháng miệt mài
Thì tình yêu hôm nay
là sầu thương trong vụn vỡ ngày mai
Tình còn niềm đau kéo dài
Dày vò, nuối tiếc u hoài
Tin yêu,
tin yêu ta trao nhau mãi
Tình yêu
tình yêu vĩnh viễn không phai
Bên nhau ta không ngại ngần
Vượt qua ngàn muôn giông bão
Niềm tin chắp cánh bay cao
Người yêu ơi bên nhau mãi không rời
Cùng nuôi tình ta thắm thiết đến muôn đời
Cùng trao cho nhau
Trọn một niềm tin cùng nỗi yêu thương
Từng ngày dài thắm thiết trao lời
Lời ngọt ngào hòa với câu cười
Niềm tin yêu giữ trong tim người
Sẽ chẳng có ngôn ngữ nào
Khúc thắm thiết câu đón chào
Tiếng đắm đuối muôn nồng thắm hay bao thì thào
Sẽ chẳng có tiếng nói nào
Thay được ngàn tình trong nhau
Hồn chất chứa bao nỗi dạt dào
Theo bước chân em về mau
Anh nghe như lòng đang xôn xao
Trôi qua đi ngàn muôn phiền não
Tiếng yêu ngọt ngào
Em về bên anh
Trời xanh mây hồng rạng rỡ
Quên bao sầu buồn
Ta như trong một giấc mơ
Yêu thương ngập hồn
Cùng chia nhau một hơi thở
Trong vòng tay ấm
Nâng niu câu chuyện vẩn vơ
Sẽ chẳng có ngôn ngữ gì
Khúc quấn quýt câu thầm thì
Tiếng chất ngất bao nồng ấm hay câu mộng mị
Sẽ chẳng có ngôn ngữ gì
Thay được ngàn niềm tình si
Xin giữ mãi trong trái tim này
Muôn khúc đam mê nồng say
Cho bao nhiêu ngọt mềm không phai
Cho thiên thu tình yêu rực cháy
Trọn giấc mơ dài
Sẽ chẳng có ngôn ngữ nào
Khúc thắm thiết câu đón chào
Tiếng đắm đuối muôn nồng thắm hay bao thì thào
Sẽ chẳng có tiếng nói nào
Thay được ngàn tình trong nhau
Hồn chất chứa bao nỗi dạt dào
Theo bước chân em về mau
Anh nghe như lòng đang xôn xao
Trôi qua đi ngàn muôn phiền não
Tiếng yêu ngọt ngào
Em về bên anh
Trời xanh mây hồng rạng rỡ
Quên bao sầu buồn
Ta như trong một giấc mơ
Yêu thương ngập hồn
Cùng chia nhau một hơi thở
Trong vòng tay ấm
Nâng niu câu chuyện vẩn vơ
Sẽ chẳng có ngôn ngữ gì
Khúc quấn quýt câu thầm thì
Tiếng chất ngất bao nồng ấm hay câu mộng mị
Sẽ chẳng có ngôn ngữ gì
Thay được ngàn niềm tình si
Xin giữ mãi trong trái tim này
Muôn khúc đam mê nồng say
Cho bao nhiêu ngọt mềm không phai
Cho thiên thu tình yêu rực cháy
Trọn giấc mơ dài
Nghe không anh
Tiếng xuân mang bao điều ước,
Tiếng trăng rơi rung hồ nước,
Ngân nga theo cánh chim bay,
Miên man con sóng mê say.
Mơ không anh
Giấc mơ trong veo màu trắng,
Giấc mơ tím lan mùa vắng,
Long lanh ánh mắt phong sương,
Du dương đắm đuối yêu thương.
Say không anh
Lời tình tự giữa đêm xuân
Nồng nàn một ánh trăng thương
Trong giấc mộng vương theo bóng canh trường
Vui không anh
Chia nhau muôn câu chất chứa
Tình xuân nồng say muôn thuở (ơ)
Nghe không anh
Cánh sao đêm rơi đầu phố,
Dấu yêu xưa theo làn gió,
Mênh mang đất trời giao thoa
Dịu dàng một khúc tình thơ
Mơ không anh
Xuyến xao con tim ngàn nỗi
Ngất ngây theo cung điệu mới
Trong đêm đang đến muôn nơi
Trong yêu thương đến chơi vơi
Mơ không anh
Tình khúc đêm xuân giữa trời
Tình em như ngọn lửa
Trong đáy tim anh nung sôi giòng máu hồng
Ngàn niềm yêu chan chứa
Ru mãi trong anh miên man lời tình nồng
Tình em như thác lũ
Mênh mông sóng vỗ theo muôn ngọn triều dâng
Trong cơn bão tố đang bay về thật nhanh
Vây kín tim anh
Tiếng yêu chân thành
Và trong ta
Ngàn yêu thương còn dâng cao
Trong giấc mơ đang đón chào
Tình đến bên ta dạt dào
Ngàn tiếng đam mê ngọt ngào
Vê đây mau
Cùng trao nhau
Ngàn nôn nao
Tình em như ngày mới
Trong nắng lung linh chứa chan muôn ánh hồng
Một hồn thơ phơi phới
Đang đổi trao nhau bao nhiêu lời thì thầm
Tình em như gió tới
Mang theo khúc hát miên man ngàn chơi vơi
Cho anh đắm đuối theo câu nhạc đang rơi
Sẽ mãi không vơi
Tiếng yêu muôn đời
Tình em như ngọn lửa
Trong đáy tim anh nung sôi giòng máu hồng
Ngàn niềm yêu chan chứa
Ru mãi trong anh miên man lời tình nồng
Tình em như thác lũ
Mênh mông sóng vỗ theo muôn ngọn triều dâng
Trong cơn bão tố đang bay về thật nhanh
Vây kín tim anh
Tiếng yêu chân thành
Và trong ta
Ngàn yêu thương còn dâng cao
Trong giấc mơ đang đón chào
Tình đến bên ta dạt dào
Ngàn tiếng đam mê ngọt ngào
Vê đây mau
Cùng trao nhau
Ngàn nôn nao
Tình em như ngày mới
Trong nắng lung linh chứa chan muôn ánh hồng
Một hồn thơ phơi phới
Đang đổi trao nhau bao nhiêu lời thì thầm
Tình em như gió tới
Mang theo khúc hát miên man ngàn chơi vơi
Cho anh đắm đuối theo câu nhạc đang rơi
Sẽ mãi không vơi
Tiếng yêu muôn đời
Bài hát “Tình Mãi Xanh Màu”, qua giọng ca ngọt ngào và truyền cảm của Hồng Nhiên, là một khúc ca về tình yêu vĩnh cửu. Ca khúc tôn vinh tình yêu không phai nhạt, dù thời gian trôi qua hay gặp phải khó khăn, tình yêu ấy vẫn luôn ấm áp, nồng nàn và rực rỡ như vườn hoa ngàn sắc.
Hồng Nhiên đã thổi hồn vào từng câu hát, mang đến cho người nghe những cảm xúc sâu lắng và những giấc mơ tình yêu đẹp mãi, không bao giờ phai nhạt.
Thân mến gửi đến các bạn lời chúc bình an và hạnh phúc.
TÌNH MÃI XANH MÀU
Nhạc và lời : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : HỒNG NHIÊN
Ngày đang đến
theo bình minh
Ngàn mây trôi
trong nắng tới
Nhìn phương xa
đàn chim ríu rít tung bay
Hồn chơi vơi
chìm trong gió mát ngất ngây
Dấu yêu bên đời
ru giấc mộng dài
Những yêu thương
vẫn mãi giữ hoài cho nhau
Dẫu tháng cùng ngày qua mau
Tình yêu như nắng
gửi đến ta muôn ấm nồng
Quấn quýt con tim máu hồng
lời ca tha thiết
Ngàn yêu dấu
không nhạt phai
Dù phong ba
hay bão tố
Về bên nhau
cùng chung xây giấc mộng lành
Vườn tình ta
Mênh mông rực rỡ ngàn hoa
Sẽ không phai nhạt
Tình mãi xanh màu
Tình mẹ như hạt nắng
Ấm áp đưa con vào đời
Tình mẹ theo ngày tháng
Tiếng võng đong đưa muôn lời
Mẹ là mật ngọt ca dao
Ru miên man từ thuở nằm nôi
Mẹ là ngàn lời xôn xao
Luôn bên con sẻ chia đầy vơi
Mẹ là bầu trời trên cao
Mẹ là ngàn vạn trăng sao
Là yêu thương, thắm thiết dạt dào
Quấn quít câu nồng ấm
Tiếng ru muôn đời
Chất chứa bao đằm thắm
Bên con không rời
Mẹ là vùng trời quê hương
Mẹ là ngập tràn tình thương
Như sóng mênh mông biển Đông
Như nước êm trôi Cửu Long
Tình mẹ như biển lớn
Sóng vỗ muôn câu dịu dàng
Tình mẹ như ngày đến
Ấm áp trong tia nắng vàng
Mẹ là ngọt ngào câu thơ
Trong bình minh ướt đẫm hơi sương
Mẹ là vạn lời mộng mơ
Khi chiều rơi bao nỗi yêu thương
Mẹ là nhịp điệu chơi vơi
Mẹ là tình dài không thôi
Là thênh thang nắng gió đất trời
Tình mẹ như hạt nắng
Ấm áp đưa con vào đời
Tình mẹ theo ngày tháng
Tiếng võng đong đưa muôn lời
Mẹ là mật ngọt ca dao
Ru miên man từ thuở nằm nôi
Mẹ là ngàn lời xôn xao
Luôn bên con sẻ chia đầy vơi
Mẹ là bầu trời trên cao
Mẹ là ngàn vạn trăng sao
Là yêu thương, thắm thiết dạt dào
Quấn quít câu nồng ấm
Tiếng ru muôn đời
Chất chứa bao đằm thắm
Bên con không rời
Mẹ là vùng trời quê hương
Mẹ là ngập tràn tình thương
Như sóng mênh mông biển Đông
Như nước êm trôi Cửu Long
Tình mẹ như biển lớn
Sóng vỗ muôn câu dịu dàng
Tình mẹ như ngày đến
Ấm áp trong tia nắng vàng
Mẹ là ngọt ngào câu thơ
Trong bình minh ướt đẫm hơi sương
Mẹ là vạn lời mộng mơ
Khi chiều rơi bao nỗi yêu thương
Mẹ là nhịp điệu chơi vơi
Mẹ là tình dài không thôi
Là thênh thang nắng gió đất trời
Tình ơi
Về đây cùng ta dệt muôn mộng ước
Tình ơi
Hồn ta là muôn lời thơ
Tình ơi
Khi ngóng chờ nghe đất trời đang trở mình
Tình ơi, Tình ơi
Mong manh hơi thở ru hương tình nồng
Tình ơi
Đừng quên chiều nay còn ta chào đón
Tình ơi
Ngẩn ngơ chờ mong từng giây
Tình ơi
Nơi gác nhỏ ta viết ngàn lời nhớ nhung
Tình ơi, tình ơi
Khi em bước đến vườn hồng reo vui
Chất chứa trong tim lời yêu
Quấn quít muôn câu dịu êm
Tình nồng nàn như nắng
Rộn rã trong câu cười
Tình bàng hoàng như gió
Cho ngất ngây lòng người
Tình ơi
Về đây một nơi bình an hằng nhớ
Tình ơi
Cùng ta chào nắng vàng tươi
Tình ơi
Giữa đất trời ta sẽ cùng nhau trở về
Tình ơi, tình ơi
Nơi muôn ánh mắt thay lời yêu thương\
“Tình Xuân” là một hành trình yêu thương trong mùa xuân, nơi tình yêu nảy mầm nhanh chóng. Trong không khí của mùa xuân, và ngàn tình yêu vây quanh, phủ kín hồn người như một bức tranh tuyệt đẹp.
Một giấc tình xuân tuyệt vời, tràn ngập yêu thương cùng bao niềm vui, làm cho cuộc sống trở nên rực rỡ, tươi mới như một mùa xuân muôn màu.
Xin tôn vinh tình xuân trong mùa đang tới với giong ca thật nồng nàn của Hồng Nhiên.
TÌNH XUÂN
Nhạc và lời : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : HỒNG NHIÊN
Nhạc nền :
Một giấc tình xuân
Nồng ấm con tim
Về đến thật nhanh
Lòng ngất ngây thêm
Trong bao hương xanh
Ngàn tình vây quanh
Phù kín hồn anh
Một câu tình xuân
Trao cho nhau bao yêu thương chất chứa không vơi
Trong mênh mông xuân đang rơi nắng chói xinh tươi
Xuân đang đến muôn nơi
Và câu tình say
Ta mang theo không phôi phai, mãi mãi không thôi
Câu miên man trao cho nhau, thắm thiết bên đời
Cùng hồn xuân đang tới
Một giấc tình say
Ngàn nỗi yêu thương
Còn đó không phai
Tình mãi vấn vương
Nương theo mây bay
Giọt hồng hây hây
Sưởi ấm trời xuân
Đang về trong hồn anh
Tình yêu như nắng sớm trong bình minh
Ngàn tia ấm áp, trao ngàn thắm thiết
Rực rỡ đóa hoa hồng thơm hương
Sưởi ấm trái tim lời yêu thương
Nuôi cuộc đời êm đềm
Như một bài tình ca
Tình yêu như ánh sáng trong đời ta
Rọi đường đi tới, qua ngàn vũng tối
Tìm thấy nhau giữa muôn triệu người
Niềm nỗi dâng thiết tha vời vợi
Không tính toán xa xôi
Chỉ cần bên nhau thôi
Tình yêu như nắng sớm trong bình minh
Ngàn tia rực rỡ, trao ngàn thắm thiết
Nào biết đời dài sẽ về đâu
Lòng vẫn vững tin vào yêu thương
Khi tình mãi trong nhau
Đời ta luôn ngát hương
Ngày dần trôi, màn chiều ngàn nơi
Mây lang thang về phía chân trời
Bờ sông xưa có còn trông mong
Thương cánh buồm hun hút ngàn khơi
Ngày dần qua chiều buồn tàn hơi
Nghe con tim thổn thức bao lời
Niềm riêng tư dâng cao chơi vơi
Tình còn không hay đã xa xôi?
Thuyền lênh đênh nơi miền trùng khơi
Người nghe chăng câu vọng à ơi
Thênh thang từ miền xa biển trời
Mênh mông lời thiên thu rã rời
Nhắn nhủ bao niềm chưa vơi
Chiều giăng tơ, từng hạt sương rơi
Lạnh bờ vai, dạ cũng rối bời
Người về đâu nhắn giùm đôi câu
Mơ ước về chốn cũ xa vời
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Hàng cây nghiêng trong gió rạc rời
Chiều phai phôi theo hoàng hôn rơi
Đêm xuống dần… sầu mãi không vơi…
Nỗi cô đơn đã được ghi lại bằng câu thơ đi thẳng vào hồn người qua tác phẩm CONSTATATION của tác giả ESTHER GRANEK.
Viết bài hát lời Việt từ ý bài thơ tiếng Pháp tuyệt vời này đã lâu. Gần đây mình thêm lời Pháp vào bài hát vì nghĩ rằng bản nhạc phổ thơ tiếng Pháp nên có lời .. Pháp.
Cũng vì vậy nên mình đã thu âm bài hát này bằng 2 tiếng Việt và Pháp :)
Xin được chia sẻ với các bạn.
TÔI CHỈ CÓ TÔI
Ý từ bài thơ CONSTATATION của ESTHER GRANEK
Nhạc, lời việt trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU
Tôi chỉ có tôi
Với nỗi đơn côi
Khi bình mình tới
Nhưng khi ký ức lang thang
Trong cõi nhớ mênh mang
Thì tôi chỉ có em
Tôi chỉ có tôi
Cùng muôn vết cắt
Cuộc đời đã trao
Nhưng khi tâm trí đi hoang
Trong ảo tưởng mơ màng
Tôi chỉ có em
Tôi chỉ có tôi
Với nỗi đơn côi
Cùng muôn vết thương
Tôi chỉ có tôi
Với bao khát khao
Và muôn dở dang
Tôi chỉ có tôi
Với tiếng cầu xin
Tôi chỉ có tôi
Je n’ai que moi
Lorsque j’épie
De l’avenir l’heure qui chante
Mais dans mes prières ardentes
Je n’ai que toi
Je n’ai que toi
Pour m’éblouir
Et pour embellir les images
Mais dès que j’ai tourné les pages
Je n’ai que moi
Tôi chỉ có tôi
Cùng muôn vết cắt
Cuộc đời đã trao
Nhưng khi tâm trí đi hoang
Trong ảo tưởng mơ màng
Tôi chỉ có em
Je n’ai que moi
dans la so-li-tude
a-vec les bles-sures
Je n’ai que moi
a-vec les dé-sirs
et tout l’in-a-che-vé
Je n’ai que moi
a-vec les pri-ères
Je n’ai que moi
Tôi chỉ có tôi
Với nỗi khát khao
Ngày mai nắng tới
Nhưng trong câu nói van xin
Đến từ tận đáy tim
Thì tôi chỉ có em
Tôi chỉ có em
Bằng lời thánh thót
Tô điểm câu thơ
Nhưng trong vần điệu dở dang
Khi vội vã sang hàng
Tôi chỉ còn tôi
o O o
Từ bài thơ :\
CONSTATATION
Esther Granek\
Je n’ai que moi
En chaque jour
Pour accueillir l’aube nouvelle
Mais dès qu’au songe je m’attèle
Je n’ai que toi
Je n’ai que moi
Pour encaisser
De toute la vie les escarres
Mais dès qu’en rêve je m’égare
Je n’ai que toi
Je n’ai que moi
Lorsque j’épie
De l’avenir l’heure qui chante
Mais dans mes prières ardentes
Je n’ai que toi
Je n’ai que toi
Pour m’éblouir
Et pour embellir les images
Mais dès que j’ai tourné les pages
Je n’ai que moi
Bài thơ “TÔI CÙNG TRỜI LANG THANG” của thi sĩ Nguyễn Xuân Hùng mô tả lại dòng thời gian và những cảm xúc đau thương, ngần ngại khi nhìn lại quá khứ. Tác giả ghi lại những chi tiết như môi hồng, má đỏ làm nổi bật những kí ức hạnh phúc và kết thúc với hình ảnh bóng người cô đơn trong ngôi thánh đường
Ngôn từ nhẹ nhàng, ý nghĩa và lãng mạn, tạo nên một thi phẩm đầy cảm xúc, chia sẻ những cảm nhận sâu sắc về thời gian và tình yêu.
Xin mời các bạn nghe bài hát mình phổ thơ qua giọng hát rất cảm xúc của Quốc Duy.
TÔI CÙNG TRỜI LANG THANG
Thơ : NGUYỄN XUÂN HÙNG
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : QUỐC DUY
Ngày tháng cũ như dòng sông đưa người
về chốn hư hao
Tôi cũng cũ trong khung kỷ niệm buồn
Và em cũng vậy thôi
Ngoài kia con nước bốc thành mây trên cao
Ngàn hạt bong bóng kết thành mưa rơi mau
Trên kỷ niệm đầy dấu vết yêu thương
Ngày rất cũ như ngàn nỗi âm thầm
khuôn mặt thời gian
Trong giấc nhớ, nhìn nhau ta ngại ngần
một chút gì hoang mang
Niềm đau còn dâng cao ngất chưa qua
Chuyện xưa như còn lắm nỗi phong ba
Ta xin đời, ta xin người hai chữ thứ tha!
Ngày tháng đó có em môi hồng má đỏ
Ta bên nhau, chia sẻ tiếng hát vần thơ
Trao cho nhau bao niềm hạnh phúc đơn sơ
Trong mùa về ngập đầy nỗi ước niềm mơ
Ngày tháng ấy với bao niềm nhung nhớ
giờ đã vụt xa
Hạnh phúc ấy và nỗi đau thương này
xin được giữ riêng ta
Mình ta trong ngôi thánh đường im hơi
Lặng thinh quỳ sám hối chuyện chưa qua
Gửi trọn tâm tư vào câu thánh ca
Xin làm mưa bay, bay vào cõi vắng
Mưa giăng đường chiều, trắng xóa yêu thương
Xin làm mây trôi, trôi về muôn hướng
Trôi giữa lòng trời xanh xưa chìm, nổi
Xin làm ngọn gió ngàn đời rong ruổi
Tung bay khắp trời chẳng vách, bờ ngăn
Xin làm đêm sâu trải tận đường trăng
Theo bước quỳnh hoa về đến bên người
Tôi xin làm ngọn sóng
Sóng bạc đầu không tuổi
Đuổi theo mộng mơ
Tôi quên hết tháng ngày
Tôi xin được là tôi
Từ giây phút hôm nay
Quên nỗi buồn xưa
Vui ngày đang tới
Xin làm cánh chim, bên trời lướt gió
Xoải hết tâm hồn ôm vũ trụ kia
Xin làm lời ca dung dị trên môi
Bao nỗi dịu dàng nâng niu trao gửi\
Xin làm câu thơ, tâm tình chưa nói
Con tim chung nhịp theo những lời ru
Xin làm bài ca dài đến thiên thu
Một khúc yêu thương xóa bao u sầu
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc và trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU
Nhạc nền :
Xin làm mưa bay, bay vào cõi vắng
Mưa giăng đường chiều, trắng xóa yêu thương
Xin làm mây trôi, trôi về muôn hướng
Trôi giữa lòng trời xanh xưa chìm, nổi
Xin làm ngọn gió ngàn đời rong ruổi
Tung bay khắp trời chẳng vách, bờ ngăn
Xin làm đêm sâu trải tận đường trăng
Theo bước quỳnh hoa về đến bên người
Tôi xin làm ngọn sóng
Sóng bạc đầu không tuổi
Đuổi theo mộng mơ
Tôi quên hết tháng ngày
Tôi xin được là tôi
Từ giây phút hôm nay
Quên nỗi buồn xưa
Vui ngày đang tới
Xin làm cánh chim, bên trời lướt gió
Xoải hết tâm hồn ôm vũ trụ kia
Xin làm lời ca dung dị trên môi
Bao nỗi dịu dàng nâng niu trao gửi
Xin làm câu thơ, tâm tình chưa nói
Con tim chung nhịp theo những lời ru
Xin làm bài ca dài đến thiên thu
Một khúc yêu thương xóa bao u sầu
Thuyền tôi đi trong cơn gió
đang thét gào chốn biển đông
Thuyền lênh đênh theo triền sóng
đang trôi về chốn mênh mông
Ngàn nguy nan, muôn gian khó
luôn đón chờ những ngư dân
Tìm đâu ra nơi nương náu
bao khổ đau đang ngập lòng
Trả lại dân tôi
vùng đất của quê hương
Vùng trời quê tôi
chùm hải đảo thân thương
Đã mấy ngàn năm
luôn nghiêng về một hướng
Trả lại dân tôi
vùng đất của bình an
Trong cơn bão lớn
hay ngàn lúc nguy nan
Là nơi trú ẩn để
bao người nương thân
Trả lại dân tôi
vùng trời xanh Việt nam
Thuyền tôi đi trong gian khó
mong mang về chút ấm no
Ngàn phong ba đang kéo tới
cho ngập hồn nỗi thương đau
Hỏi nhân gian: nền công lý
thế giới này đã về đâu?
Thuyền tôi xin về hải đảo
của dân Nam từ muôn đời
Này em yêu hỡi
buổi tối hôm nay anh nhớ em thật nhiều
Niềm riêng nhức nhối
Đốt cháy con tim đang xót xa bao điều
Kỷ niệm còn đong đưa trăm lối
Ngập hồn là giấc vắng đìu hiu
Tình xa nên tình sầu trăm nỗi
Sầu giăng đến nơi chân trời
Con tim của anh
Con tim đau của anh
Trong tận cùng cô đơn
Tình như xót xa
Lời yêu thiết tha
trong bóng đêm quay về
Con tim của anh
Con tim đau của anh
Trong tận cùng nhung nhớ
Góc vắng ơ hờ
Khúc hát mong chờ
Tìm em giữa cơn mơ
Này em yêu dấu
Ngóng chốn xa xôi người gửi trao một lời
Lòng nghe thương đau
Giá buốt tâm tư theo bão giông bên trời
Ngàn sầu chìm theo cơn mưa ngâu
Ngậm ngùi thương chuyện cũ khôn nguôi
Tình yêu giờ là muôn thương nhớ
Sầu dâng ngàn nỗi mong chờ
Không dưng em trở thành góa phụ
Treo trên mắt đỏ ngàn nhánh sầu
Từng đêm mang cô đơn ra biển
Em độc hành như cánh mỏi hải âu
Trăm năm không bóng người trở lại
Đời như đã kết án chung thân
Đường xa còn mãi nổi trôi
Mình em một bóng đơn côi
Gương xưa giờ vắng bóng người
Giờ đây đêm đêm thức trắng
Quạnh hiu về theo năm tháng
Chỉ thấy gió lay một mình
Đôi bóng ngỡ như còn in
Trên tường vách cũ lặng thinh
Giờ còn một bóng chênh vênh
Quanh đây hiu hắt màu khói mờ
Hương bay không níu được bước người
Vầng trăng như vơi đi phân nửa
Phần còn lại thương tiếc, khóc lẻ loi
Riêng ai chờ mong đêm góa phụ
Người đi xa mãi chẳng về đâu
Mình em lạnh lẽo canh thâu
Buồn giăng mây xám đêm sâu
Sầu thương dài đến bạc đầu
Không dưng em trở thành góa phụ
Treo trên mắt đỏ ngàn nhánh sầu
Từng đêm mang cô đơn ra biển
Em độc hành như cánh mỏi hải âu
Trăm năm không bóng người trở lại
Đời như đã kết án chung thân
Đường xa còn mãi nổi trôi
Mình em một bóng đơn côi
Gương xưa giờ vắng bóng người
Giờ đây đêm đêm thức trắng
Quạnh hiu về theo năm tháng
Chỉ thấy gió lay một mình
Đôi bóng ngỡ như còn in
Trên tường vách cũ lặng thinh
Giờ còn một bóng chênh vênh
Quanh đây hiu hắt màu khói mờ
Hương bay không níu được bước người
Vầng trăng như vơi đi phân nửa
Phần còn lại thương tiếc, khóc lẻ loi
Riêng ai chờ mong đêm góa phụ
Người đi xa mãi chẳng về đâu
Mình em lạnh lẽo canh thâu
Buồn giăng mây xám đêm sâu
Sầu thương dài đến bạc đầu
Trời cuối hạ
Mây vấn vương
Con gió lạ
Dường xót thương
Mưa xa cũng về
Rơi trên thềm vắng
Mang theo tái tê
Giọt dài giọt ngắn, ê chề
Trời cuối hạ sầu như miên man
Bên góc đời ngàn tiếng âm thầm
Trời cuối hạ rơi giọt mưa ngâu
Trời cuối hạ mênh mông ngàn sầu
Ngồi nhìn hạt buồn rơi mau
Hồn còn ngàn lời xôn xao
Nhắc nhở bao nhiêu ngọt ngào
Nơi xa vời
Trời cuối hạ
Mưa vẫn rơi
Bao nỗi niềm
Như chẳng vơi
Mây bay kéo về
Vây quanh nẻo vắng
Chiều buồn lê thê
Chìm trong im lắng, não nề
Trời cuối hạ ai chờ mong ai
Nghe tiếng lòng một giấc u hoài
“Trời Tháng Chín” qua tiếng hát của Hoài Tâm là khúc thơ nhạc tâm tình đầy da diết, vẽ nên bức tranh của những xúc cảm giao thoa giữa hạ và thu. Những nỗi nhớ, tình yêu và sự chia ly được lồng ghép tinh tế qua từng câu thơ và giai điệu, đưa người nghe vào miền cảm xúc mênh mang, vừa ngọt ngào vừa tiếc nuối.
TRỜI THÁNG CHÍN
Thơ : LƯU LY THẢO
Nhạc : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : HOÀI TÂM
Nhạc nền :
Trời tháng chín lòng em còn chớm hạ
Nhớ tóc buông e ấp ngón tay lùa
Mắt vừa chạm cả đỉnh trời thương nhớ
Môi tìm môi vụn vỡ giọt nắng thưa
Trời tháng chín lòng em còn tháng mấy
Nhớ biển hạ vàng sóng gợn cuối chân mây
Hương tình say, soi bóng mình bước đi
Nước cuốn trôi, đôi bóng vỡ tan rồi
Trời còn đang tháng chín
Lá rơi sau vườn khô
Lòng dâng con sóng nổi
Theo một ngọn gió thô
Ngày còn đang rất nóng
Mà cõi lòng em lạnh
Hoang liêu đang dậy sóng
Trong nỗi nhớ xây thành
Trời tháng chín mà lòng tê tái lạnh
Thu chưa về mà tình đã chợt đông
Hương mùa xưa còn đây bao nồng thắm
Gom sầu thương vào nỗi nhớ mênh mông\
Trời tháng chín lòng anh đà tháng mấy?
Có mong thu sang và tiếc hạ sớm tàn
Vì ngăn cách nên làm sao anh thấy
Em đi, về
Trong chiều xuống muộn màng
Trong cơn mưa chiều nay anh nhớ em
Mưa bao cơn triền miên nhung nhớ thêm
Mưa rơi rơi sầu miên
Cơn mưa chiều nghiêng nghiêng
Ngàn sầu trong tim
Trong cơn mưa chiều nay ngây ngất buồn
Mưa như nước mắt em tuôn
Chia ly cay đắng nụ hôn
Đau xé tâm hồn
Trong cơn mưa chiều nay
Em nơi xa có hay
Một mình anh nơi đây
Bao thương nhớ vơi đầy
Anh đi trong ngọn gió lay
Mang theo nỗi nhớ không phai
Miên man đi giữa mưa rơi
Giọt sầu bay mãi
Trong cơn mưa chiều nay anh nhớ nhung
Bao miên man sầu thương, bao vấn vương
Câu chia ly ngập ngừng
Em đắng cay lệ tuôn
Tình sầu muôn hướng
Trong cơn mưa chiều nay điên ngất hồn
Mưa rơi rơi mãi không ngưng
Mưa trong muôn nỗi đau thương
Một đời còn vương
“Từ Em” là một bản tình ca lãng mạn đượm màu thu, mang trong mình hơi thở nhẹ nhàng của gió, sự trầm buồn của lá rụng, và nỗi niềm sâu lắng của tình yêu. Bài hát như một bức tranh vẽ nên cảm xúc của người lữ khách khi đứng trước cảnh thu buồn, cảm nhận từng cơn gió mênh mang, từng chiếc lá vàng xoay mình trong ánh trăng khuất.
TỪ EM
𝘚á𝘯𝘨 𝘵á𝘤 : NGÔ CÀN CHIẾU
𝘛𝘳ì𝘯𝘩 𝘣à𝘺 : PHÁT ĐẠT
Nhạc nền :
Từ thu về đến bên song
Ru ta tròn giấc mơ mòng
Tiếng gió đang bay bên trời mênh mông
Nhắc nhở riêng ta bao niềm bâng khuâng
Từ thu quấn quýt non ngàn
Gom muôn nhung nhớ trên nhành yêu thương\
Từ mây che khuất nửa vành
Trăng cũng ngỡ ngàng trong đêm thu lạnh
Giọt sương đêm trắng muộn màng
Run rẩy trên tàng lá úa mong manh
Buồn như đến nhanh
Từ em về chốn mông mênh
Hồn ta như cũng chông chênh
Chiếc lá thu bay, xoay trong màn đêm
Nhớ nhánh cây khô, chưa nguôi niềm riêng
Từ em một giấc sầu miên
Riêng ta ôm giấc buồn phiền không nguôi\
Tuyết trắng bên trời mênh mông
Tiếng gió vi vu điên hồn
Buốt giá dâng cao ngập lòng
Hạt sầu đang rơi
Ngàn niềm chơi vơi
Còn đây không thôi
Nỗi nhớ đang về trong ta
Chốn cũ bao nhiêu mặn mà
Có bóng mây vương chiều tà
Ngàn tình nơi xa
Còn đây chưa qua
Niềm yêu thiết tha
Trong tim
Nghe bao câu quạnh hiu
Từ một vùng tuyết nhớ
Trong gió đông tiêu điều
Che lối phương xa mịt mờ
Dặm trường bước mỏi liêu xiêu
Mình ta giữa chốn tịch liêu
Tuyết che đường chiều
Tuyết trắng bên trời đang bay
Nỗi nhớ miên man ngập đầy
Giữ mãi trong tim buồn này
Ngọn sầu trăm nhánh
Ngàn niềm mong manh
Cùng bao nhớ thương
Vây quanh
Ta luôn bên nhau khi gió mưa ngang trời
Nâng niu yêu thương, bao ấm êm trao người
Ngọt ngào trong câu ca
Nồng nàn muôn hương hoa
Dạt dào say tình ta
Ru nhau trong tiếng thơ
Miên man trong giấc mơ
Ngàn lời yêu chan chứa
Đến từ bao giờ
Ta luôn bên nhau khi đông về tuyết trắng
Ta mãi bên nhau khi chói chang hạ vàng
Khi mây thu giăng lối trong khuôn viên im vắng
Hay xuân tươi gió mát trong muôn tia nắng ấm
Vẫn mãi bên nhau
Ta luôn bên nhau khi bão giông tơi bời
Vượt muôn phong ba khi có nhau trong đời
Dịu dàng câu yêu thương
Nhẹ nhàng như ngàn hương
Theo tình dâng khắp hướng
Như mây bay bốn phương
Mênh mông nơi cõi thường
Ta vẫn mãi bên nhau
Chung giấc miên trường
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người như mới vừa hôm qua
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người như chưa từng chia xa
Như cơn mưa kỷ niệm chiều nay về hối hả
Cho ướt đẫm tâm hồn ray rức nhớ môi hôn
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người dù biết chẳng thể hơn
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người trong bóng tối cô đơn
Xưa bên nhau một lần, nghìn sau còn mãi ngóng
Cho vỡ nát tâm hồn, biển nhung nhớ mênh mông
*Xin được thả nỗi buồn theo đợt sóng đi rong
*Cho ngàn sầu thoát thai, cho đắng cay thoát kiếp Ta vẫn mãi yêu người, yêu quẫn quanh chướng nghiệp
Cho tan nát tâm hồn, nghìn vết cắt sâu cay
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người dù chẳng có ngày mai
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người theo bao năm tháng dài
Ta yêu người một lần, trọn đời còn yêu măi
Cho bạc trắng tâm hồn, bạc mái tóc phôi phai
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người như mới vừa hôm qua
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người như chưa từng chia xa
Như cơn mưa kỷ niệm chiều nay về hối hả
Cho ướt đẫm tâm hồn ray rức nhớ môi hôn
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người dù biết chẳng thể hơn
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người trong bóng tối cô đơn
Xưa bên nhau một lần, nghìn sau còn mãi ngóng
Cho vỡ nát tâm hồn, biển nhung nhớ mênh mông
*Xin được thả nỗi buồn theo đợt sóng đi rong
*Cho ngàn sầu thoát thai, cho đắng cay thoát kiếp Ta vẫn mãi yêu người, yêu quẫn quanh chướng nghiệp
Cho tan nát tâm hồn, nghìn vết cắt sâu cay
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người dù chẳng có ngày mai
Vẫn yêu người
Ta vẫn yêu người theo bao năm tháng dài
Ta yêu người một lần, trọn đời còn yêu măi
Cho bạc trắng tâm hồn, bạc mái tóc phôi phai
Vì cuộc đời là chuỗi ngày dài hoang mang
Bao tranh đua với những vội vàng
Vì cuộc đời là những ngập ngừng lo âu
Theo bên ta buồn vui muôn nỗi
Thì một lần ta đến bên nhau
Cùng cười đùa ca hát xôn xao
Sẻ chia nhau ngàn tiếng ngọt ngào
Dù cuộc đời đôi khi buồn tênh
Những âu lo, toan tính nhọc nhằn
Những đau thương còn theo ngày tháng
Nhưng ngày về trời nắng xinh tươi
Đến bên ta bao tiếng nói cười
Đêm rồi qua thôi
Vì cuộc đời còn đó ngàn niềm yêu thương
Trong bao nhiêu ánh mắt bên đường
Vì cuộc đời còn đó câu nhạc du dương
Theo ta trên dặm trường muôn hướng
Thì một lần ngồi hát ca vang
Chào cuộc đời còn đó thênh thang
Đã cho ta ngàn nỗi dịu dàng
**Nhạc và lời : NGÔ CÀN CHIẾU
Trình bày : QUỐC DUY **
Vì cuộc đời là chuỗi ngày dài hoang mang
Bao tranh đua với những vội vàng
Vì cuộc đời là những ngập ngừng lo âu
Theo bên ta buồn vui muôn nỗi
Thì một lần ta đến bên nhau
Cùng cười đùa ca hát xôn xao
Sẻ chia nhau ngàn tiếng ngọt ngào
Dù cuộc đời đôi khi buồn tênh
Những âu lo, toan tính nhọc nhằn
Những đau thương còn theo ngày tháng
Nhưng ngày về trời nắng xinh tươi
Đến bên ta bao tiếng nói cười
Đêm rồi qua thôi
Vì cuộc đời còn đó ngàn niềm yêu thương
Trong bao nhiêu ánh mắt bên đường
Vì cuộc đời còn đó câu nhạc du dương
Theo ta trên dặm trường muôn hướng
Thì một lần ngồi hát ca vang
Chào cuộc đời còn đó thênh thang
Đã cho ta ngàn nỗi dịu dàng
Vì đời buồn nên ta tìm nhau
Giữa đau thương mưa nắng dãi dầu
Vì đời buồn nên ta quen nhau
Như trên cao ban phép nhiệm mầu
Quên đi bao nỗi đớn đau
Chia nhau ân ái đậm sâu
Tình yêu dài lâu
Vì đời buồn nên ta yêu nhau
Khúc yêu thương cho đến mai sau
Mãi không phai câu nói ban đầu
Vì đời buồn nên ta yêu nhau
Bao say sưa ngây ngất tình sâu
Chia đam mê đến lúc bạc đầu
Cùng người yêu dấu
Vì đời buồn nên ta cần nhau
Xóa tan đi bao nỗi u sầu
Vì đời buồn nên ta bên nhau
Nuôi yêu thương thắm thiết tình trao
Cho qua đi hết thương đau
Cho muôn cay đắng vơi mau
Tình yêu dài lâu
Vì em là em
Như mây bay lững lơ buổi sớm
Như hoa xinh thắm tươi nồng hương
Trong vườn tình anh
Bao dịu êm trong khung trời xinh
Bên giọt hồng, nắng đến lung linh
Ru đời da diết
Ngàn muôn thắm thiết
Theo lời tình chất chứa niềm riêng
Bao đậm đà sưởi ấm con tim
Đầy ắp hồn ta
là nỗi êm đềm
Vì em là em
Là dịu dàng như nắng bình minh
Ngày yêu thương bên cánh môi mềm
Bao lời tình âu yếm
Vì em là em
Là yêu thương dâng lên mắt biếc
Là ngọt ngào môi thơm quấn quýt
Là dạt dào hương say diễm tuyệt
Vì em là em
Như câu ru êm lời biển hát
Như đắm say hương trời bát ngát
Đưa thuyền ta trôi
Vùng xa xôi mênh mông một nơi
Nuôi yêu thương riêng mình ta thôi
Cùng nhau về đến
Tình dâng triền miên
Kết nên lời say đắm tơ duyên
Sẻ chia nồng nàn tới muôn niên
Mãi đến muôn đời…
Vì em là em
Vì em là em
Như mây bay lững lơ buổi sớm
Như hoa xinh thắm tươi nồng hương
Trong vườn tình anh
Bao dịu êm trong khung trời xinh
Bên giọt hồng, nắng đến lung linh
Ru đời da diết
Ngàn muôn thắm thiết
Theo lời tình chất chứa niềm riêng
Bao đậm đà sưởi ấm con tim
Đầy ắp hồn ta
là nỗi êm đềm
Vì em là em
Là dịu dàng như nắng bình minh
Ngày yêu thương bên cánh môi mềm
Bao lời tình âu yếm
Vì em là em
Là yêu thương dâng lên mắt biếc
Là ngọt ngào môi thơm quấn quýt
Là dạt dào hương say diễm tuyệt
Vì em là em
Như câu ru êm lời biển hát
Như đắm say hương trời bát ngát
Đưa thuyền ta trôi
Vùng xa xôi mênh mông một nơi
Nuôi yêu thương riêng mình ta thôi
Cùng nhau về đến
Tình dâng triền miên
Kết nên lời say đắm tơ duyên
Sẻ chia nồng nàn tới muôn niên
Mãi đến muôn đời…
Vì em là em
Hãy viết đi em, những lời thật buồn
Đường trần còn dài mộng giấc thơ suông
Lạc vào trời đêm vì sao thấp thoáng
Dấu hỏi cho đời nửa mảnh trăng buông
Hãy viết đi em, đôi lời dỗi hờn
Thời gian ngập ngừng như thể dài hơn
Dịu dàng tia mắt, đôi môi ướt mềm
Nuôi khúc tình sầu chẳng rõ nguồn cơn
Và em hãy viết dẫu lời bâng quơ
Và em hãy viết những lời vu vơ
Viết đi em khúc mong manh
Viết cho anh dẫu lạc vần
Cho mặt trời xua đi băng giá
Và mùa xuân nồng nàn hương hoa
Mang theo ánh nắng
Rải trái đất xanh
Hãy viết đi em trong giấc mộng sầu
Vì cuộc đời dài cũng sẽ qua mau
Còn giòng thơ em hoài vương lá hoa
Viết vào tim mình muôn lời tình ngâu
Hãy viết cho anh, gửi gấm một đời
Ngàn niềm yêu thương đằm thắm trao người
Giữa ngàn điên đảo mong manh chốn trần
Đôi phút lắng lòng nghe giọt lệ rơi
Bên nhau mà chừng như xa lắm
Bao nhiêu nồng nàn thuở ấy đã nhạt phai
Bên nhau mà lòng nghe trống vắng
Lời yêu ngọt ngào nay cũng đã đổi thay
Tình đã hư hao trong ánh mắt u hoài
Mộng cũ phôi phai theo năm tháng miệt mài
Nên bên nhau mà hồn như xa vắng
Thương muôn giọt buồn trên thành phố mưa giăng
Bên nhau mà lòng nghe xót đắng
Theo cơn muộn phiền đang nhức nhối tâm tư
Người giấu niềm riêng trong tiếng nói câu cười
Sầu ắp đầy tim theo tiếng mưa bên trời
Vì bên nhau mà tình như đã xa
Bao mong manh chút ân tình ngày nao
Đang chìm trong vùng kỷ niệm xanh xao
Nhớ chốn cũ ta cùng người
Cất tiếng hát bên cuộc đời
Với nắng gió trao muôn lời vấn vương
Có ánh mắt như thật gần
Chút nuối tiếc trong âm thầm
Mà tình yêu như đã vắng xa rồi
Ngắm em đi, hãy ngắm em đi anh
Để em nghe lòng ấm lúc thu tan
Để ngọn gió không làm mi cay ướt
Ngày không phai bao nhiêu nỗi muộn màng
Vuốt tóc em, hãy vuốt tóc em đi anh
Chút thôi anh, tim ấm khúc bồi hồi
Để ngàn ánh xuân về đây rạng rỡ
Hoa ân tình sẽ đượm thắm mắt môi
Tìm nơi đâu một vài tia nắng đổ
Khi mùa đông như còn đang ấp ủ
Ngóng mãi xuân sang
Ngàn tuyết trắng về lạnh lẽo câu thơ
Hồn nhức nhối, chưa nguôi những mộng mơ
Trong giấc ơ thờ
Nắm tay em, hãy nắm tay em đi anh
Để em vui theo cùng tháng ngày trôi
Hồn lạc lõng nơi đây bờ nhân thế
Đông cô liêu em vẫn ấm một đời
Cuối cuộc đời tôi
Khi vầng dương lịm tắt
Xin đừng nghi lễ
Đừng bùi ngùi, thương tiếc
Hãy nhớ đến tôi
nhưng không quá thảm thương
Vì tôi đã tự do
linh hồn được giải thoát
Vì quãng đời này
Mai đây ai cũng thế
Một mình nương theo
Cuộc hành trình tạo hóa*
*Một bước ra đi
Tìm về chốn xa xưa
Sầu não cô đơn
Tôi sẻ chia cùng người
Thương tôi, nhưng hãy để tôi đi.
Khi tôi mất, bạn ơi, xin đừng khóc
Đừng hát những khúc ca não nùng
Đừng cắm trước mộ tôi nhánh hồng
Đừng trồng cây cao che nắng
Xin vùng cỏ tươi xanh biếc\
Phủ kín mọi chiều trên mồ của tôi
Ô ô ô ô
Tôi không thấy bóng tôi
Không màng cơn mưa rơi
Không còn nghe chim hót
Không buồn, không đau đớn
Mờ bóng hoàng hôn
Khi lịm tắt vầng dương
Tôi chợt nhớ thương
Hay lạnh lùng lãng quên
Xin là nắng
bên vầng dương
dịu dàng sưởi ấm không gian
Xin là cỏ
trong vườn xanh
nghiêng mình theo cánh thu phong
Xin là cánh chim trời
bay ngàn lối muôn nơi
vùng yêu thương, đất nước muôn đời
Xin đi qua
nơi thôn làng cùng bao phố xá
Đi nơi xa
vùng quê nghèo đến chốn xa hoa
Quê hương tôi
biển lớn, non cao, sông dài
cha ông gìn giữ miệt mài
hơn ngàn năm luôn hùng oai
vùng trời bao la chữ S
Xin là sóng
trên biển xanh
dạt dào nơi chốn trùng dương
Xin là nước
đưa thuyền trôi
bập bềnh khắp chốn muôn phương
Xin là bóng mây chiều
Theo ngàn gió phiêu diêu
Giữa quê hương vọng tiếng sáo diều
Xin là nắng
bên vầng dương
dịu dàng sưởi ấm không gian
Xin là cỏ
trong vườn xanh
nghiêng mình theo cánh thu phong
Xin là cánh chim trời
bay ngàn lối muôn nơi
vùng yêu thương, đất nước muôn đời
Xin đi qua
nơi thôn làng cùng bao phố xá
Đi nơi xa
vùng quê nghèo đến chốn xa hoa
Quê hương tôi
biển lớn, non cao, sông dài
cha ông gìn giữ miệt mài
hơn ngàn năm luôn hùng oai
vùng trời bao la chữ S
Xin là sóng
trên biển xanh
dạt dào nơi chốn trùng dương
Xin là nước
đưa thuyền trôi
bập bềnh khắp chốn muôn phương
Xin là bóng mây chiều
Theo ngàn gió phiêu diêu
Giữa quê hương vọng tiếng sáo diều
Xuân này
Một mùa xuân nữa cách xa quê nhà
Xuân về
Về trong nỗi nhớ yêu thương đậm đà
Xuân buồn
Ngàn mây u ám phủ che lối về
Nhớ xót xa
Nhớ thiết tha
Tình quê thương nhớ bao nhiêu cho vừa
Xuân về trên đất khách bao lần
Xuân sầu thương chốn cũ muôn phần
Một ngày biệt ly bao ngày nhớ thương
Một ngày ra đi muôn ngày vấn vương
Xuân xa quê hương xuân buồn khắp hướng
Xuân này
Lại mùa xuân nữa ta không về nhà
Xuân về
Về trong giá buốt không gian lạnh lùng
Xuân buồn
Gửi theo cơn gió tiếng ca não nùng
Nhớ quê xa
Nhớ thiết tha
Sầu xuân giăng kín lối xa mịt mùng
1.
Mùa xuân đang đến bên trời
Ngàn hoa nở đóa tuyệt vời
Giọt nắng cũng đang nhẹ rơi
Mùa xuân rất thắm bên đời
Nhẹ nhàng đưa khúc chơi vơi
Giữa muôn ngàn tiếng reo cười
Đến bên nhau, trao nhau muôn niềm thương
Giữa bao la ta nuôi bao mộng vương
Có muôn hoa đang xôn xao ngàn hương
Dịu dàng trong muôn ánh dương
Nụ cười thắm thiết riêng ta với mình
Ngàn niềm quấn quýt thêm chan chứa tình
Trong bầu trời xanh
Mùa xuân đang đến nơi này
Tràn dâng bao nỗi vui vầy
Nống ấm nuôi câu tình say
Mùa xuân qua hết u hoài
Về trong ánh nắng hây hây
Ngất ngây một khúc xuân dài
2.
Mùa xuân đang đến bên trời
Ngàn hoa nở đóa tuyệt vời
Giọt nắng cũng đang nhẹ rơi
Mùa xuân rất thắm bên đời
Nhẹ nhàng đưa khúc chơi vơi
Giữa muôn ngàn tiếng reo cười
Đến bên nhau ta trao câu tình yêu
Ánh xuân tươi tan đi bao quạnh hiu
Hãy yêu nhau như chưa bao giờ yêu
Ngày vui nào có bao nhiêu
Nhẹ nhàng em đến theo bao ánh hồng
Dịu dàng ta khẽ trao muôn tiếng lòng
Xuân tình mênh mông
Mùa xuân ấm áp tim người
Về trong ánh mắt rạng ngời
Rực rỡ môi hồng em tươi
Mùa xuân mang đến bao lời
Nồng nàn khắp chốn muôn nơi
Đắm say một khúc xuân ngời
Yêu thêm chút nữa, chút nữa thôi
Chút thôi cho mãi nhớ nhau hoài
Nồng nàn hơi thở khi bên người
Một chút quan tâm chuyện buồn vui
Yêu thêm chút nữa, một chút nữa
Thêm chút duyên để cùng mắc nợ
Thêm chút thương để đêm ơ thờ
Thêm chút yêu cho lòng mong chờ
Này người yêu ơi, yêu thêm một chút
Sưởi ấm cho nhau đêm đông buốt lạnh
Giây phút chia xa nhớ nhung xây thành
Đôi câu giận hờn sẽ thành tiếng yêu thương
Yêu thêm chút nữa, chút nữa thôi
Chút thôi cho mỗi ngày trong đời
Bừng ngọn lửa cháy trong tim người
Nhưng vẫn yêu thêm, chút nữa, chút nữa thôi